*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sắc mặt Lâm Mạc Huy run lên, tên thanh niên tóc dài nhanh chóng bị dọa sợ, vội vàng lên tiếng giải thích một hồi.
Hóa ra trong lúc bất chợt anh ta nhận được tấm ảnh của Niên, mới biết được Niên không chết.
Sau đó, lại có một người xa lạ liên lạc với anh ta, nói sẽ giúp anh ta bắt Niên đưa tới đây, anh ta chỉ cần cho người tới tỉnh Hải Dương đón người là được rôi.
Advertisement
Tên thanh niên tóc dài khi đó sự chuyện của Niên bị bại lộ vì thế mới làm theo ý của người đó, thử thăm dò phải mấy người đến tình Hải Dương.
Không ngờ, người kia thật sự trói chặt Niên đem tới giao cho anh ta.
Advertisement
Nói tới đây, tên thanh niên tóc dài tức giận bộc phát: "Con mẹ nó, lúc ấy tôi còn trưởng rằng rốt cuộc là có người ở đâu âm thầm trợ giúp tôi!" "Bây giờ xem như tôi đã biết rồi. Cái tên khốn khiếp đó chơi sau lưng tôi."
Lâm Mạc Huy nhíu mày, cái người đứng đằng saunày làm việc thật sự vô cùng cẩn thận. "Vậy anh có biết cách thức liên lạc với người này không?"
Lâm Mạc Huy hỏi lại.
Tên thanh niên tóc dài lắc đầu một cái: "Đại ca, phương thức liên lạc của người đó tôi cũng đã cho người điều tra." "Dãy số đó được đăng kí dưới tên của một người đã chết, vì thế không thể điều tra ra được bất kì tài liệu hữu dựng nào cả."
Lâm Mạc Huy hết ý kiến, đầu mối đến đây lại bị đứt đoạn.
Người đứng đăng sau tất cả mọi chuyện này rất cuộc là người nào chứ?
Vì sao phải lẩn trốn sâu như thế chứ?
Trong lúc anh đang nghi ngờ thì tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, đi cùng với tiếng gõ cửa chính là một giọng nao mạnh mẽ: "Con mẹ nó, bên trong đang làm gì thế?" "Còn khóa cửa lại nữa, có chuyện gì mà không để người ngoài thấy được chứ?"
Tên thanh niên tóc dài vô cùng vui mừng, vội vàng hét lên: "Anh Dũng, anh Dũng, mau cứu tôi với!" "Có người tới đây gây chuyện, hơn nữa còn muốn giết chết bọn tôi, anh mau cứu chúng tôi với..."
Người đàn ông đứng bên ngoài tức giận lên tiếng: "Cái gì!" "Con mẹ nó, tên nào mà có gan lớn như thế? Dámđến đại bàn của Thái Tử để gây sự sao?" "Mau mở cửa ra cho tạo, ông đây thề hôm nay sẽ băm cái tên đó ra thành trăm mành!"
Tên thanh niên tóc dài đắc ý chỉ vào Lâm Mạc Huy: "Tên khốn kia, mày có nghe thấy không?" "Anh Dũng tới rồi đấy, mày chết chắc rồi!" "Bây giờ nếu mày chịu quỳ xuống cầu xin tha thứ thì lát nữa tao sẽ cầu xin anh Dũng giúp mày, để anh ấy có thể tha cho cái mạng chó của mày..."
Mấy tên thanh niên khác cũng bắt đầu bò dậy, dương dương đắc ý nhìn về phía Lâm Mạc Huy, trong miệng bắt đầu mắng chửi vô cùng thậm tệ.
Thậm chí, ngay cả mười mấy cô gái đang co rúc trong góc tường đằng kia cũng bắt đầu tức giận mắng chửi Lâm Mạc Huy.
Trông có vẻ như Lâm Mạc Huy chết chắc rồi!
Lâm Mạc Huy liền nhìn những người này, nhanh chóng chụp lấy cổ của tên thanh niên tóc dài, sau đó kéo thằng anh ta đến bên cửa sổ.
Tên thanh niên tóc dài kia sợ tới mức suýt tè ra quần, bây giờ anh ta mới đột nhiên nghĩ tới, mạng của mình vẫn còn đang nằm trong tay của Lâm Mạc Huy.
Anh ta vội vàng lên tiếng cầu xin: "Đại ca, đại ca à, tôi giỡn thôi, xin anh tha cho tôi đi..."
Lâm Mạc Huy lên tiếng: "Con người tôi không thích đùa giỡn
Nói xong, Lâm Mạc Huy buông lỏng một tay.
Tên thanh niên tóc dài nhanh chóng rơi xuống từ