Sắc mặt Tà hộ pháp thay đổi, cực kỳ khó chịu, bởi vì ông ta đã thấy, vài con cổ trùng kia của mình không phải là đối thủ của mấy con cổ trùng của Lâm Mạc Huy. Trong khoảnh khắc này, những con cổ trùng của ông ta đã bị chết hơn một nửa.
Mà cổ trùng của Lâm Mạc Huy, không mất đi một chút nào, chênh lệch cực lớn!
Sau một lát yên lặng, Tả hộ pháp đột nhiên xoay người bỏ chạy.
Lâm Mạc Huy cười lạnh một tiếng: "Ông bỏ chạy sao?"
Anh bước một bước dài, vọt tới trước mặt Tả hội pháp, đá ông ta trở lại bằng một cước.
Advertisement
Tà hộ pháp té ngã trên đất, nhưng nhân cơ hội đó rút cây kim bạc trên đình đầu nhị sư huynh ra. "Giết cậu ta!"
Tà hộ pháp hát lên
Advertisement
Sắc mặt nhị sư huynh kinh hoàng, anh ta khôngdám ra tay một chút nào, vội vàng chạy đến bên cạnh dai su huynh.
Lâm Mạc Huy đứng chống tay, cười lạnh nói: "Chút bản lĩnh này của ông, còn muốn giết tôi? Thật là không biết tự lượng sức mình!" "Tôi cho ông thêm một cơ hội nữa, nói đi, tại sao các người lại phải tìm cô ấy?"
Tà hộ pháp cắn răng, mặt mũi dữ tợn, không nói một lời nào.
Lâm Mạc Huy cau mày, đang chuẩn bị ra tay.
Lúc này, đại sư huynh bên cạnh đột nhiên rút ra một cây dao găm, trực tiếp đâm vào tim Dạ Mạt.
Sau đó đại sư huynh nhanh chóng ném thân thể Dạ Mạt về phía Lâm Mạc Huy, hét lớn một tiếng: "Chạy mau!"
Anh ta nắm nhị sư huynh lên rồi chạy trước, Tà hộ pháp sửng sốt một chút, rồi sau đó cũng chạy theo ra ngoài.
Ở bên trong nhà, Lâm Mạc Huy vốn định đuổi theo bạn họ.
Nhưng mà thấy bộ dạng đau khổ của Dạ Mạt, cuối cùng anh vẫn có chút không đành lòng.
Nếu như anh đi ra ngoài đuổi theo ba người kia,Da Mặt chắc chắn sẽ chết
Đại sư huynh cũng tính đúng điểm này, cho nên mới trực tiếp dùng phương pháp này.
Nếu như Lâm Mạc Huy cứu Dạ Mạt, sẽ không thể truy đuổi bọn họ, bọn họ có thể trốn thoát.
Suy nghĩ một lát, cuối cùng Lâm Mạc Huy vẫn ở lại, giúp Da Mạt trị thương.
Bên ngoài, Tà hộ pháp, đại sư huynh và nhị sư huynh đã nhanh chóng chạy ra khỏi khu biệt thự Bách Hương, cứ chạy như vậy thật lâu mới dừng lại mà thở hon hen. "Thật sự không ngờ, cái tên Lâm Mạc Huy này, thực lực quả không đơn giản!" "Xem ra, là tôi đánh giá thấp cậu ta rồi!"
Tà hộ pháp cắn răng nói.
Sắc mặt đại sư huynh kinh hãi: "Tả hộ pháp, vậy chuyện Dạ Mạt đêm nay...". Ngôn Tình Ngược
Tả hộ pháp nhìn anh ra một cái, lạnh lùng nói: "Dạ Mạt phản bội sư môn, cấu kết cùng với Lâm Mạc Huy, hại chết tiền bối Ô Nhĩ, còn dẫn Lâm Mạc Huy tới đánh lên chúng ta, suýt chút nữa hại chết chúng ta!" "Chuyn này, tôi nhất định sẽ báo với Cổ Tôn đại nhân, để cho đích thân Cổ Tôn đại nhân thanh lý mônhô!"
Đại sư huynh và nhị sư huynh đều vui mừng, chỉ cần Tà hộ pháp nguyện ý nói như vậy, hai người bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ chuyện gì.
Nhị sư huynh kích động nói: "Tà hộ pháp, lúc nào Cổ Tồn đại nhân sẽ đến thành phố Hải Tân?"
Tà hộ pháp: "Sắp tới rồi." "Hừ, chờ Cổ Tôn tới đây, tên oắt Lâm Mạc Huy này sẽ là cái thá gì?" "Đến lúc đó, tôi nhất định phải để cho cậu muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!"
Hai đồ đệ của Ô Nhĩ gật đầu liên tục, mặt đầy kích đông.
Tà hộ pháp đột nhiên nói: "Đúng rồi, hôm nay người của nhà họ Đinh có truyền tới một tin, nói là Lâm Mạc Huy đã phát hiện ra bọn họ, tạm thời bọn họ không có cách nào trợ giúp chúng ta " "Tôi nghe nói, khi Ô Nhĩ ở thành phố Hải Tân đã thống nhất người của ba gia tộc." “Bây giờ, có phải nên cho gia tộc thử ba ra tay hay không?"
Hai đó để của ô Nhĩ trố mắt nhìn nhau, đại sự huynh tháp giọng nói: "Tà hộ pháp, thực ra không dámgiấu giếm gì ngài, chúng tôi. Chúng tôi cũng không biết rốt cuộc gia tộc thứ ba đấy là ai!"
Tả hộ pháp kinh ngạc: "Tại sao có thể như vậy?"
Vẻ mặt đại sư huynh đẩy bất lực: "Gia tộc thứ ba này, làm việc rất là thần bí "Bọn họ cũng chưa từng tới khu biệt thư Bách Hương này một lần nào, vẫn là sư phụ của bọn tôi tự mình liên lạc với bọn họ." "Sư phụ chết rồi, thì hoàn toàn không có ai biết, gia tộc thứ ba này rốt cuộc là người nào!"
Sắc mặt Tả hộ pháp chợt thay đổi: "Vậy... gia tộc thứ ba này không phải là đồ trang trí sao?" "Vậy chúng ta có thể dựa vào ai ở thành phố Hải Tân này đây?"