*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Advertisement
Những lời này của Phiêu Du, chắc chắn là đang vũ nhục người khác.
Advertisement
Hứa Thanh Mây khẽ cau mày: "Bác sĩ nói thế nào?" "Với năng lực kiếm tiền của chồng tôi, có chuyện gì là sai chứ?" "Còn nữa, tôi yêu ấy, kết hôn với anh ấy, chẳng lẽ là sai ha?" "Hôn nhân là thứ chân thực, sao chỉ có thể nhìn nhận bằng tiền bạc chứ?"
Những lời này là đang ẩn ý chi Phiêu Du đi ôm chân người có tiền.
Phiêu Du nghe vậy thì chỉ có một ý nghĩ là một não, cô ta cười lạnh lùng nói: "Hừ, biểu dương hoa khôi của trường, thật là vẫn thanh cao như trước!" "Nhưng, đối nhân xử thế thế nào, có tình cảm thì cũng chẳng có ích gì!" "Cơm nước gạo dầu muối, đồ sinh hoạt, cũng không phải chuyện có thể dùng tình cảm để giải quyết " "Cứ lấy giá gốc của Thiên Lại nói đi, tới chỗ này dùng cơm, cô nói vợ chồng cô có tình cảm tốt, anh ta sẽ cho cô đi vào không?"
Bạn họ đứng xung quanh cười phá lên, Châu Thái Nhì cười vang nói: "Phiêu Du, cậu nói chuyện sao mà sắc bén vậy!" "Nhưng mà những lời này quả là không sai."
Phiêu Du coi thường nhìn Hứa Thanh Mây một cái: "Thanh Mây, bây giờ cậu vẫn là người làm thuê ở Công ty dược phẩm Hưng Thịnh hả?" "A, tôi nhớ ra rồi, Công ty dược phẩm Hưng Thịnh, giá trị công ty đó ở thành phố này cũng chỉ khoảng ba mươi mười bảy nghìn năm trăm tỷ thôi đúng không?" "Vậy thì tôi nói cho cậu biết, gần đây chồng tôi vừa thấu được một công trình, chỉ riêng tiền hoa hồng cũng được khoảng một trăm tỷ" "Khi nào công trình hoàn thành, nếu không lầm thì kiếm được khoảng hai trăm tám ba mươi năm nghìn tỷ" "Một công trình, bằng giá trị của Công ty dược phẩm Hưng
Thịnh ở cai thành phố này. "Giờ kể đến công việc của hai người, làm việc bao nhiêu năm thì mới có thể kiếm hai trăm tám ba mươi năm nghìn tỷ đồng?" "Trên đời này, có hy vọng chuyện này hay không chứ?" Mọi người bốn phía xung quanh sôi nổi khâm phục, ánh mắt nhìn Phiêu Du đây hâm mộ.
Biết rằng, những người ở chỗ này, phần lớn là nhân viên làm thuê với mức lương lèo tèo, một tháng lao đầu vào cày đến quên ăn cũng chỉ được chục triệu. Mà hiện tại, chống Phiêu Du tùy hứng thầu một công trình đã thu được hai trăm tám ba mươi năm nghìn tỷ đồng, hỏi ai là người không mơ ước?
Hứa Thanh Mây tức giận, Phiêu Du trước kia, thời còn đi học có thói quen rất thích khoe khoang
Khi đó, cô ta tìm bạn trai, đều là những tên có tiền.
Khi lên đại học, thay bảy người bạn trai, cũng đều là cậu chủ nhà giàu
Sau khi tốt nghiệp lại đi dụ dỗ gả cho một con cá cấp kim cương, bác Vương, không ngờ rằng cô ta lại hanh vinh đến the.
Tuy vậy, cô vẫn đè nén lửa giận trong lòng, cô không ngờ lại mang mình ra khoe tất cả
Cô hít sâu một hơi, đè nén giọng nói: "Phiêu Du, có thể ý nghĩ chúng ta khác nhau. "Tôi cảm thấy cuộc sống bình yên êm ả là rất tốt rồi