*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Tuyết nói xong, lại quay sang nhìn Hữa Đình Hùng cùng nhau cười một tiếng.
Advertisement
Trước đó những người này nói bọn họ như thế, bây giờ, câu nói này cuối cùng cũng đã có thể dùng trên người bọn họ, cảm giác quá sung sướng!
Advertisement
Anh cả nhà họ Phương bực tức nói: "Đứa nhỏ này nói gì the?" “Nhà bọn họ không giáo dục con cái tốt, đó là trách nhiệm của bọn họ, dựa vào đầu mà chúng ta phải bỏ tiền ra?” “Còn phải để chúng ta bán nhà cửa xử lý giúp bọn họ sao?” “Nhà đã bán rồi, chúng ta ở đâu đây?” Mấy người thân khác đều nhao nhao gật đầu, thể hiện sự ủng hộ với lời nói của lão đại nhà họ Phương.
Hứa Đình Hùng thì chầm chậm ung dung tự vào ghế salon: “Vậy thì tôi cũng mặc kệ “Dù sao, chúng ta đều là người thân! “Nếu các người đồng ý giúp đỡ thì chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ" “Nếu các người không đồng ý giúp đỡ thì chúng tôi cũng sẽ không giúp đỡ" “Nếu không, chuyện này lộ ra thì các người đúng là không có nhân tình!
Anh cả nhà họ Phương trừng mắt liếc ông ta một cái: "Ông không giúp đỡ dọn dẹp đi, liên quan gì đến chúng tôi?” “Dù sao, tôi cũng muốn nói, tự mình gây họa thì tự mình chịu! "Chuyện này không liên quan gì đến chúng tôi! Phương Gia Kiện cuống cuồng lên. "Chủ ba, chủ nói các cô ấy một chút đi.
Cụ ba bên họ Ngoại thở dài: "Ai, thật ra, lão đại nói không sai "Tự mình làm sai thì phải tự mình gánh vác đi." nha. “Người khác không có khả năng giúp mấy đứa cả đời được Câu nói này thực sự làm cho Phương Như Linh và Ngô Phi Điệp mơ hồ.
Cụ ba bên họ Ngoại đều không ủng hộ, vậy thì bọn họ còn có thể làm gì được? Hữa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lại cười.
Cụ ba bên họ Ngoại đúng là yếu tinh mà, chỉ cần không phải tiêu tiền của ông ta thì ông ra đương nhiên là vui vẻ xem náo nhiệt.
Bây giờ chuyện này đính đến cả ông ta, làm sao ông ta có thể đồng ý được?
Hữa Đình Hùng đứng lên: “Ôi, xem ra đêm nay không thể đồng ý chuyện này rồi." “Cứ như vậy đi, dù sao chuyện này cũng nói đến đây thôi!” “Các người góp cho Hạ Kiều năm trăm vạn xong thì tôi đưa cho Phương Như Linh cầm hai mươi lăm triệu sẽ “Mọi người, nhà tôi có việc, đi trước một chút, sau này nói chuyện sau!” “À, đúng, Hoàng Kiến Đình, Cụ ba bên họ Ngoại của cậu vất vả lắm mới đến đây một chuyển, buổi tôi đi qua chào hỏi một chút. “Đến khách sạn bên cạnh đặt trước mấy phòng đi, để bọn họ nghỉ ngơi cho tốt." “Đúng rồi, ngày mai lúc mua vé xe cho họ, nhớ mua vé xe giường nằm nha! “Đây đều là người lớn trong nhà của cậu cả, hiểu không?"
Hoàng Kiến Đình cười ha ha. “Không thành vấn đề “Bố, giao cho con!"
Hứa Đình Hùng cười hạ hạ rồi đi, Phương Như Nguyệt đứng dậy, nhìn chăm chăm mọi người một chút rồi cũng than thở rời