Vẻ mặt của Ngô Trung Kiên nhanh chóng thay đổi, ông ta ngay lập tức mở cửa và lao ra ngoài. này in hình
Trong hành lang, khuôn mặt Ngô Tân Bình lúc năm ngón tay của Hạ Vũ Tuyết.
Anh ta vẻ mặt dữ tợn, chỉ vào Hạ Vũ Tuyết mắng: "Khốn nạn, cô dám đánh tôi. Tôi chỉ muốn nói chuyện tử tế với cô, vậy mà cô còn không thèm nể mặt. Tôi giết cô
Sau khi nói xong, anh ta còn thẳng tay định tát Hạ Vũ Tuyết. May mắn thay, Lâm Mạc Huy đến kịp thời, nắm lấy cánh tay của Ngô Tân Bình, đẩy anh ta lùi lại phía sau.
Hạ Vũ Tuyết vui mừng, nấp sau Lâm Mạc Huy và nhếch mép khinh thường Ngô Tân Bình. “Muốn đánh tôi? Anh trước tiên phải hỏi xem anh Mạc Huy có đồng ý hay không đã
Ngô Tân Bình sững sờ: "Lâm... Lâm Mạc Huy? Anh có ý gì? Anh muốn làm gì đây?”
Lâm Mạc Huy trịnh trọng nói: "Ngô Tân Bình, đây là bệnh viện, chú ý lời nói và hành động của cậu
Ngô Tân Bình tức giận "Lời nói và hành động của tôi có vấn đề gì ư? Cô ta đánh tôi, nhìn mặt tôi đi, là cô ta đánh tôi. Tôi đã bị đánh, vậy tại sao tôi không thể đánh lại chứ?” Lâm Mạc Huy cũng không muốn mất thời gian nói nhảm với anh ta, trực tiếp nói: “Chú hai, chủ đưa cậu ấy ra ngoài trước đi.
Tôi sẽ thu dọn công việc và tới Tập đoàn Vân Hải cùng chủ.
Ngô Trung Kiên cau mày: "Lâm Mạc Huy, trước tiên hãy xử lý việc này đã. Chúng tôi đều là người thân của cậu, hơn nữa Tân Bình đã bị đánh. Không thể cứ thế mà bỏ qua được, phải không?”
Lâm Mạc Huy thực sự tức giận. Con trai của ông ta quấy rối con gái nên mới bị đánh, ông ta còn muốn xử lý thế nào nữa.
Tuy nhiên, anh cũng không muốn giải thích nhiều, liền nói tháng: Tổng Lan Ngọc sắp đi ra ngoài, cô ấy chỉ cho chúng ta nửa giờ để tới đó thôi. Nếu chủ muốn giải quyết những việc ở đây, cũng được thôi, chúng ta giải quyết việc ở đây trước. Thế nào?"
Vẻ mặt của Ngô Trung Kiên thay đổi đáng kể, và ông ta ngay lập tức nói: "Vậy thì... đến tập đoàn Vân Hải trước"
Ngô Tân Bình lo lắng nói: “Bố, bây giờ con phải làm sao? Ngô Trung Kiên tức giận nói: "Cô ta còn ở đây, cũng không chạy đi đâu được. Con lo lắng cái gì chứ? Dự án lần này nếu có thể thành công, con biết quan trọng thế nào không hả?
Nghe bố nói vậy, Ngô Tân Bình gật đầu ngay lập tức. Anh ta biết rất rõ rằng nếu vụ thương lượng này ổn thoa, vị trí của Ngô Trung Kiên sẽ lại được thăng tiến. Tất nhiên anh ta không thể làm ảnh hưởng tới tiền đồ của gia đình.
Ngô Tân Bình nhìn Hạ Vũ Tuyết bằng ảnh mắt hung tợn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được rồi, việc này tôi không để yên đầu. Cô cứ chở tôi." Ngô Tân Bình nói xong liên theo sau Ngô Trung Kiên rời đi
Hạ Vũ Tuyết khó chịu "Anh Mạc Huy, mấy người này là ai?"
Lâm Mạc Huy bất lực nói: “Là em họ của Thanh Mây mới từ nước ngoài trở về" Trong khoảng thời gian này, Hạ Vũ Tuyết cũng ít nhiều biết được những gì đã xảy ra trong gia đình họ Hứa. Hạ Vũ Tuyết mở to mắt: "Chính là anh ta? Cũng không có gì ngạc nhiên khi anh ta lại ở bên ngoài gặp rắc rối. Mà thực tế thì chính anh ta là một mở rắc rối mới đúng. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Lâm Mạc Huy xua tay: “Được rồi, đừng tức giận. Tôi có việc phải đi ra ngoài trước.
Hạ Vũ Tuyết lập tức khó chịu: "Anh còn định đi nữa sao? Anh làm gì ở đây vậy? Mỗi ngày chỉ tới đây có vài giờ, sau đó đều ra ngoài cả ngày. Anh để tôi ở đây một mình làm gì chứ?" Giọng nói đó, vẻ mặt đó, càng nhìn càng cảm thấy giống như một người phụ nữ đang cay đắng vì bị bạn trai của mình bỏ τοί.
Lâm Mạc Huy rốt cuộc không trả lời được, vội vàng chạy đi. Bên ngoài, Ngô Trung Kiên đang đợi anh trên một chiếc
BMW.
Ngô Tân Bình vẫn còn giận dữ, vừa nhìn thấy Lâm Mạc Huy vào xe, lập tức tức giận nói: “Lâm Mạc Huy, vừa rồi anh ngăn cản tôi làm gì? Anh có quan hệ gì với con khốn đó phải không?" “Tôi nói cho anh biết. Lát nữa, tôi sẽ nói cho chị gái tôi nghe, để tôi xem anh có thể giải thích với chị ấy như thế nào! Lâm Mạc Huy không nói nên lời, xua tay. "Cậu muốn làm gì cứ việc. Có điều, cậu cần nhớ kỹ, tốt hơn hết cậu đừng nên lộn xộn với cô gái này.
Ngô Tân Bình chế nhạo: “Ô, anh đang hù dọa tôi sao? Anh đang bảo vệ nhân tình của mình nên tỏ ra ghê gớm ư? Cái gì gọi là đừng nên lộn xộn chứ? Cô ta tát tôi như thế, chẳng nhẽ tôi phải để yên ư?
Lâm Mạc Huy liếc anh ta một cái: “Mới một cái tất cả đã là gì. Cậu còn tiếp tục động vào cô ấy, e rằng cậu sẽ mất cả mạng đấy. Ngô Tân Bình trực tiếp cười: "Lâm Mạc Huy, anh xem ra thực có tài khoác lác đấy. Chỉ một ả y tá nhỏ bé, cô ta có thể làm gì tôi đây? Anh đừng quên, tôi từ nước ngoài trở về"
Lâm Mạc Huy chỉ đơn giản là im lặng, không nói gì thêm. Mỗi lần Ngô Tân Bình hét lên về việc anh ta từ nước ngoài về, anh đều muốn tát cho anh ta một cái.
Từ nước ngoài trở về thì có gì tuyệt vời sao?
Nếu thực sự bọn họ có bản lĩnh, tại sao còn hết lần này đến lần khác tới cầu xin anh giúp đỡ?
Chẳng bao lâu, ba người họ đến Tập đoàn Vân Hải.
Ngô Tân Bình xuống xe và hào hứng đi theo phía sau. Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Cậu đi đầu vậy? Tôi cùng chủ hai đi thảo luận chuyện hợp tác kinh doanh, cậu đi theo làm gì?”
Ngô Tân Bình nói: “Tôi cũng cùng đi để bàn bạc chuyện làm
Làm Mạc Huy sửng sốt: "Cậu đi cùng chúng tôi ư? Tại sao?" Ngô Tân Bình cười. "Tôi thực sự muốn tìm hiểu xem một công ty lớn như Tập đoàn Vân Hải có thể lớn tới mức nào.
Thực ra trong đáy lòng, tên này chủ yếu là muốn nhìn thấy
Tổng Lan Ngọc.
Lần trước nhìn thấy cô, anh ta đã bị sốc vì vẻ đẹp thân thành của cô, từ đó đến nay chưa được gặp lại lần nào.
Lần này có cơ hội, đương nhiên dù sao anh ta cũng phải nhanh chóng nắm lấy.
Lâm Mạc Huy không còn cách nào khác, đành phải dẫn theo anh ta lên lầu. Bước vào tập đoàn Văn Hải, nhân viên bảo vệ ở cửa lập tức cúi đầu nói: “Anh Mạc Huy, anh đến rồi. Chủ tịch đang đợi anh trên lầu.
Ngô Trung Kiên choáng váng.
Cần phải biết rằng Tập đoàn Vân Hải là một doanh nghiệp lớn nổi tiếng ở thành phố Hải Tân. Lúc trước ông ta đã đến đây vài lần, và lần nào ông cũng bị chặn lại ở cửa.
Nhân viên bảo vệ tuy không có thái độ kiêu ngạo nhưng cũng không hề có ý dễ dại, luôn yêu cầu bọn họ đăng ký trước khi vào.
Vậy mà khi Lâm Mạc Huy đi tới, nhân viên bảo vệ gập người cúi đầu, dường như thực sự cung kính. Tình huống này rốt cuộc là thế nào?
Vì Lâm Mạc Huy đã từng giúp Tổng Lan Ngọc ư?
Người bảo vệ đưa hai người đến quầy lễ tân. Một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen đang đợi ở đây, cô ấy là thư ký riêng của Tổng Lan Ngọc. “Anh Mạc Huy, anh đến rồi. Chủ tịch yêu cầu tôi xuống đón, đưa anh lên.
Cô thư ký mim cười.
Cô thư kỷ này tuy không đẹp bằng Tổng Lan Ngọc và Hứa Thanh Mây, nhưng cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Chỉ với một nụ cười, cô đã khiến cả Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình ngày người.
Tất nhiên, Ngô Trung Kiên choáng váng
Đây là thư ký riêng của Tổng Lan Ngọc, bình thường vốn đi rất khó để tiếp cận được với cô ấy Bây giờ Lâm Mạc Huy đã ở đây, và cô ấy còn lịch sự chào đón anh ấy. Tổng Lan Ngọc thân thiết với Lâm Mạc Huy đến mức nào? Dưới sự dẫn dạt của thư ký, họ lên thắng tăng cao nhất, tới văn phòng của Tổng Lan Ngọc.
Tổng Lan Ngọc mặc một bộ trang phục công sở, thoạt nhìn cảm thấy giống như một nhân vật công sở bình thường, nhưng nếu nhìn kĩ hơn thì có thể thấy cô chính là kiểu nữ hoàng độc đoán. trông giống như một công nhân cổ còn trắng thành thị, nhưng thường xuyên hơn,
Bên trong phòng làm việc còn tỏa ra một mùi thơm quyến rũ, đó chính là mùi thơm cơ thể đặc biệt của Tổng Lan Ngọc.
Khi Tổng Lan Ngọc nhìn thấy Lâm Mạc Huy, cô ấy đã mỉm cười và lập tức làm mọi người ngạc nhiên một lần nữa.
Anh Mạc Huy, anh đến rồi, mời ngồi
Tổng Lan Ngọc cười nói.
Lâm Mạc Huy ngồi xuống ghế sô pha, lúc này những chuyện khiến Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình phải choáng váng lại tiếp tục xảy ra.
Tổng Lan Ngọc trực tiếp ngồi bên cạnh Lâm Mạc Huy, như thể đó mà một điều rất tự nhiên.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, và cả hai đều sững sở.
Tình huống này là thế nào? Tổng Lan Ngọc và Lâm Mạc Huy, tại sao họ lại ngồi gần như
Thực ra, Lâm Mạc Huy cũng rất xấu hổ. vậy?
Anh vốn tưởng rằng Tổng Lan Ngọc sẽ ngôi ở đối diện, ai ngờ được Tổng Lan Ngọc lại trực tiếp ngồi ở bên cạnh anh.
Lần này, anh cảm thấy như đang ngồi trên kim châm Tổng Lan Ngọc mim cười: “Hai người, mời ngôi.” Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình lúc đó mới vội vàng phản ứng lại.
Ngô Tân Bình nghiêng người bước lại gần, chuẩn bị ngồi bên cạnh Tổng Lan Ngọc.
Tổng Lan Ngọc khẽ cau mày, bất mãn nói: "Ghế bên kia Ngô Tân Bình giật mình, vội vàng chạy tới bên cạnh Ngôi
Trung Kiên rồi ngồi xuống
Ánh mắt anh ta nhìn vào mặt Lâm Mạc Huy, đây oán hận và ghen tị.
Tiếp đó, hai bên thảo luận về việc hợp tác. khi bàn chuyện làm ăn, Tổng Lan Ngọc cư xử quyết liệt hơn. Trên đường tới đây, Ngô Trung Kiên đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ. Nhưng ngôi trước mặt Tổng Lan Ngọc lúc này, ông ta lại trở nên lắp bắp và không thể nói được điều gì có nghĩa. Khí chất nữ hoàng của Tổng Lan Ngọc hoàn toàn làm ông ta choáng váng.