Bức tường này nhìn từ xa có vẻ không khác gì những bức tường khác. Hơn nữa diện tích căn phòng đá này quá lớn, lại thêm đèn hơi mờ nên thật sự không khác gì những căn phòng khác cả.
Tuy nhiên khi Lâm Mạc Huy vừa đi vừa gõ những bức tường này, anh đã phát hiện ra rằng âm thanh của bức tường này hoàn toàn khác với những bức tường khác.
Khi gõ vào bức tường này sẽ tạo ra những tiếng cộc cộc, khác hẳn với âm thanh trầm ở những nơi khác, chứng tỏ bên trong phải có một bức tường kép nữa.
Nói cách khác, đằng sau bức tường này phải có một căn phòng bí mật.
Lâm Mạc Huy cẩn thận quan sát bức tường, quả nhiên tìm thấy một số khe hở nhỏ trên bức tường, đó là một cánh cửa bằng đá bị giấu đi. Sau khi cẩn thận tìm kiếm một hồi, Lâm Mạc Huy quả nhiên phát hiện ra một cơ quan.
Anh nhấn cơ quan này xuống, một tiếng cạch cạch vang lên, một cánh cửa đá từ từ mở ra trên tường.
Sau cửa đá là hành lang lát đá sẫm màu. Đứng ở lối vào của hành lang đá, Lâm Mạc Huy kinh ngạc khi nghe thấy có một giọng nói truyền đến từ hành lang đá, giống như có người đang nói lớn điều gì đó.
Chẳng lẽ trong lúc này vẫn có người canh giữ sao? Lâm Mạc Huy không dám bất cẩn, không dám phát ra tiếng động nhỏ, lẳng lặng chui vào cánh cửa đá này.
Đi dọc hành lang đá một hồi, phía trước dần dần sáng sủa hơn, ở đây hiện ra một căn phòng rộng rãi bằng đá. Mà đứng ở đây, giọng nói vừa rồi càng lúc càng rõ ràng hơn.
Giọng nói này đến từ phía bên kia của căn phòng đá, mặc dù trong căn phòng đá có ánh sáng nhưng ánh sáng rất mờ, vì vậy Lâm Mạc Huy thậm chí không thể nhìn thấy ai đang nói. Giọng nói của người này cũng có chút mơ
hồ, Lâm Mạc Huy dường như nghe được người kia đang rất tức giận, giống như đang quát mắng cái gì.
Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, Lâm Mạc Huy chỉ nghe thấy giọng của người này, hoàn toàn không nghe thấy giọng của người khác. Mang theo sự nghi ngờ, Lâm Mạc Huy lặng lẽ đi qua bên đấy.
Đi trong căn phòng đá này một lúc, khối ngọc thạch trong túi Lâm Mạc Huy đột nhiên có chút nóng lên. Khối ngọc thạch này là do lúc Cổ Mẫu khi rời đi đã tặng cho anh.
Ngọc thạch này được Cổ Mẫu luôn mang theo bên người, nuôi dưỡng trong thời gian dài, có được năng lực của Cổ Mẫu, có thể hấp thụ phần lớn độc dược, có thể giúp cho hàng trăm loại độc không xâm nhập được vào cơ thể của Lâm Mạc Huy.
Bây giờ khối ngọc thạch này có động tĩnh chứng tỏ là trong căn phòng đá này có chất độc. Sắc mặt Lâm Mạc Huy lại thay đổi, Triệu Nhạc Huân thật sự phòng ngự rất chặt chẽ, trong bầu không khí ở nơi này thế mà lại có cả khí độc.
Ngay cả y thuật của Lâm Mạc Huy cũng không thể phát hiện ra loại khí độc này, điều này cho thấy loại khí độc này cực kỳ hiếm.