Lâm Mạc Huy: “Tôi biết. Vị trí vết thương của ông ấy là bên sườn trái, còn vị trí tụ máu là dưới bụng.”
Vạn Vĩnh Quân lập tức nhìn về phía cậu Vạn, cậu Vạn cũng là vẻ mặt mờ mịt, lắc lắc đầu với ông ta, ra hiệu mình cũng chưa từng nói chuyện này với anh.
Vạn Vĩnh Quân mờ mịt: “Thần y Mạc Huy, cậu... Cậu có phải đã nghiên cứu qua vết thương của bố rồi không? Hay là đã từng nghe bác sĩ khác nhắc tới?”
Lâm Mạc Huy: “Chưa từng”
Vạn Vĩnh Quân càng mơ hồ hơn: “Vậy sao cậu lại biết vị trí ông ấy bị thương và cả vị trí tụ máu?”
Lâm Mạc Huy: “Nội công tâm pháp của nhà họ Vận các người hơi khác biệt với nội công của người khác. Nội công tâm pháp bình thường, lấy đan điền làm cơ sở vận chuyển nội lực quanh người. Nội công tâm pháp của nhà họ Vạn lại tích trữ trong kinh mạch, dùng ngũ tạng làm vùng trung tâm rồi vận hành quanh thân. Nói cách khác, nội công của nhà họ Vạn thì mạnh nhất là ngũ tạng, còn đan điền chỉ là thứ yếu mà thôi.”
“Nếu như thời gian tu luyện còn ngắn thì cũng không sao cả, nội lực sẽ tồn tại và dễ dàng tích tụ tất cả vị trí quanh người. Cho nên, vị trí vết thương của ông cụ Vận chính là gần với vị trí ngực. Mà xương sườn trái của ông cụ Vạn hơi sụp xuống, lại thêm giọng nói suy yếu, rõ ràng bị ứ trệ ở đan điền. Cho nên, tổng hợp tất cả phán đoán, có lẽ vị trí vết thương là ở sườn trái, còn vị trí tích tụ chính là vùng đan điền ngay dưới vùng bụng dưới.”
Giải thích một hồi, đủ để khiến cho tất cả những người nhà họ Vạn ở hiện trường phải há hốc mồm, trợn tròn mắt. Ngay cả ông cụ Vạn, mặt mũi cũng tràn đầy vẻ khó tin mà nhìn về phía Lâm Mạc Huy.
Với những bác sĩ chữa trị cho ông ta, ông ta đều khá lo lắng, bởi vì nguyên nhân nội công tâm pháp khác lạ của người nhà họ Vạn, ông cụ lo lắng sẽ dễ gây phản ứng ngược lại. Nhưng lúc này, đối mặt với Lâm Mạc Huy, ông cụ yên tâm vô cùng.
Lâm Mạc Huy lấy ra mười ba cây kim châm cứu, lấy năm cái ra giao cho cậu Vạn: “Trước tiên cô cầm giúp tôi đã, tay cũng đặt yên ở vị trí này. Trước tiên tôi sẽ hạ tám châm xuống, nhất định phải trong vòng năm giây cũng hạ xuống luôn năm châm này, thời gian cũng không được xảy ra chút sai lầm gì?
Vạn Vĩnh Quân và cậu Vạn đều mở to hai mắt nhìn sang.
“Gấp gáp như vậy sao?”
“Nếu như vượt quá năm giây, thì mọi chuyện sẽ thế nào? Vạn Vĩnh Quân kêu lên.