Vạn Vĩnh Quân nói xong, hốc mắt lại đỏ lên lần nữa, trong lòng ông ta thật sự rất khó chịu.
Vạn Thành Phong ở bên cạnh nói mấy câu tự trách, thấy Vạn Vĩnh Quân không căm hận mình nhiều lắm, ông ta thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tiếp đó, Vạn Thành Phong chạy đến bên kia làm bộ rót nước cho Vạn Vĩnh Quân. Trên thực tế, ông ta đã lặng lẽ thả một ít cổ không hình ở trong tay áo vào trong nước.
Vạn Vĩnh Quân không hề nghi ngờ ông ta, nâng tách trà lên trực tiếp uống mấy ngụm.
Vạn Thành Phong ở bên cạnh nhìn tất cả những thứ này, trong lòng không ngừng mừng như điên.
"Ba ngày! Chỉ cần ba ngày nữa thôi, nhà họ Vạn sẽ hoàn toàn thuộc về mình!"
Trong lòng Vạn Thành Phong âm thầm gào thét.
Mà lúc này ở trên một con đường quốc lộ vắng vẻ, Lâm Mạc Huy và Cậu Vạn đổi xe, đang lái ở trên đường.
Bởi vì không thể tăng tốc cho nên hơn nửa ngày mà hai người mới lái ra khỏi khu vực Tô Vân.
Dựa theo tốc độ này, nếu hai người muốn chạy tới tỉnh Nam Định, có lẽ phải mất ít nhất hai ngày.
Cậu Vạn ngồi trên ghế bên cạnh tài xế, thỉnh thoảng lặng lẽ quan sát Lâm Mạc Huy, trái tim trong lòng thình thịch đập loạn.
Trước kia cô ta là một người làm việc rất năng suất, nếu như phải về tỉnh Nam Định, cô ta sẽ hận không thể về đến nơi ngay lập tức.
Nhưng mà không biết vì sao, lúc ở cùng với Lâm Mạc Huy, ngược lại cô ta lại hy vọng tốc độ di chuyển có thể chậm hơn một chút, chỉ hy vọng thời gian có thể dừng lại vào thời khắc này.
Trong thời gian hai ngày, hai người đều ăn ở trên xe. Trong thời gian hai ngày này, hai người cũng quen thuộc hơn nhiều rồi. Trong suốt chặng đường cùng trò chuyện, Lâm Mạc Huy cũng hiểu hơn về tình cảnh của Cậu Vạn.
Cậu Vạn tên đầy đủ là Vạn Quốc Thắng, đây là cái tên do chính mẹ của cô ta đã đặt cho. Trong một gia tộc trọng nam khinh nữ như nhà họ Vạn, sinh ra con gái thì sẽ bị người khác xem thường. Mẹ của cô ta rất tức giận nên đã đặt cái tên này cho cô ta, chính là muốn sau này cô ta sẽ thắng tất cả những người đàn ông trong gia tộc đó, khiến cho những người trong gia tộc biết rằng phụ nữ cũng không hề thua kém đàn ông một chút nào cả.
Mẹ của Cậu Vạn chết sớm, từ nhỏ cô ta đã tận mắt chứng kiến vì sinh ra con gái mà mẹ đã phải chịu nhiều uất ức tủi nhục ở trong gia tộc. Còn những người phụ nữ sinh được con trai kia cứ luôn cố ý cười cợt chế nhạo bà, nói bà đã làm
mất đi hương hỏa của nhà họ Vạn. Cậu Vạn đã nhìn thấy những cảnh tượng như vậy quá nhiều rồi, vì thế điều này cũng khiến cho cô ta vô cùng căm hận thân phận là một người phụ nữ của mình, hận không thể làm một người đàn ông có thể khiến cho mẹ cô ta hãnh diện.