Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1290: Trúc Diệp Kỳ của Vân Trung




Hỏa Hoa lắc đầu: "Đối với cậu mà nói, Cổ Tôn cũng không thể gây nguy hiểm gì. Nguy hiểm nhất chính là em gái của Trương Tuấn Toàn là Trương Vân Hoà!"

Thái Tử nhảy cẫng cả lên nói: "Cái nữ... nữ ma đầu kia cũng tới nữa sao?"

Hỏa Hoa gật đầu, trầm giọng nói: "Lần này Trương Tuấn Toàn tới, mục tiêu của anh ta căn bản không phải cậu, từ đầu tới cuối anh ta tới là muốn nghênh chiến với tôi! Chỉ có điều, anh ta lại dẫn theo em gái Trương Vân Hoà tới luôn. Chính là Trúc Diệp Kỳ của Vân Trung kia, cái cô gái còn tàn nhẫn hơn mấy lần so với chị gái của tôi! Từ đây chúng ta có thể thấy rõ, chuyện chặn giết thần y anh ta đã giao cho em gái của mình.

Lâm Mạc Huy nhãn mày lại, Độc Tri Chu của thành phố Hải Phòng đã đủ độc. Trên đời này, còn có người nào có thể tàn nhẫn hơn cả bà ta nữa sao? Trúc Diệp Kỳ này, thực lực rất mạnh hay sao?"

Lâm Mạc Huy hỏi.

Hỏa Hoa gật đầu: "Cực mạnh! Cô ta chính là đệ tử chân truyền của đạo vương trăm thắng Trương Viễn Linh. Học nghệ năm năm, chém giết hết tất cả anh em đồng học. Học nghệ bảy năm, giết ch3t ba người em của Trương Viễn Linh. Học nghệ chín năm, gi3t chết anh lớn duy nhất của Trương Viễn Linh. Cô ta từng lớn tiếng nói, trong vòng mười năm sẽ giết ch3t Trương Viễn Linh, muốn anh của cô ta trở thành vua mới của Vân Trung!"

Lâm Mạc Huy choáng váng, có người này luôn sao? Khi sư diệt tổ, còn dám ngông cuồng phát ngôn như vậy?

Lại nhìn qua Thái Tử ở bên cạnh, mặt mày của anh ta đã trắng bệch, nhưng không nói gì cả. Xem ra, những chuyện này anh ta cũng có nghe qua!

Lâm Mạc Huy ngạc nhiên nói: "Cô ta tiêu diệt toàn bộ lãnh địa của Trương Viễn Linh, lại giết ba người em và một người anh đồng học của ông ta, thậm chí còn muốn giết cả Trương Viễn Linh, mà Trương Viễn Linh không có ý định trừng phạt cô ta sao?"

Hỏa Hoa lắc đầu: "Trương Viễn Linh chẳng những không trách phạt cô ta, trái lại còn truyền tất cả tuyệt học của mình cho cô ta".

Trương Viễn Linh là một người cuồng võ, cả đời không có bất kỳ người thân nào, ông ta chỉ say mê võ đạo. Có thể dạy dỗ ra một người còn vượt qua học trò của ông ta thì chính là chuyện khiến ông ta vui nhất. Cho nên, dù Trúc Diệp Kỳ muốn giết ông ta, ông ta cũng sẽ mỉm cười mà chịu chết!"

Lâm Mạc Huy lập tức im lặng: "Đây là hai kẻ điên đụng nhau thì có!"

Hỏa Hoa nhún vai: "Thế giới này thiếu gì người tài, tính cách của họ luôn có hơi đặc biệt ấy mà. Người bình thường có quá nhiều thất tình lục dục, sẽ ảnh hưởng tới thành công của ông ta. Chỉ có người mất đi thất tình lục dục mới càng dễ dàng làm việc ở một số phương diện, cũng thu hoạch được thành tựu càng lớn hơn!"

Lâm Mạc Huy cẩn thận suy nghĩ tường tận lại lời này, trong lòng cũng cảm khái một tiếng.

Trên đời này, đa phần mọi người đều như vậy sao?

Giống như một học sinh ở trường, nếu yêu sớm thì sẽ bỏ bê việc học. Chỉ có những người không hề suy nghĩ cái gì tới chuyện yêu đương mới có thể thu hoạch được thành tựu thật lớn trong trường!

Cũng giống như vậy, tập võ cũng thế thôi!

Trong lòng có quá nhiều lo lắng thì sẽ càng nhiễu loạn tâm trạng. "Cậu, vậy bây giờ Lâm Mạc Huy nên làm gì đây?" Thái Tử vội la lên.

Hỏa Hoa trầm giọng nói: "Biện pháp tốt nhất chính là tuyên bố với bên ngoài, cậu sẽ không đi cứu ông cụ Vạn. Bọn họ chỉ không muốn ông cụ Vạn sống, chỉ cần cậu không đi cứu ông cụ Vạn, bọn họ có lẽ sẽ không làm khó dễ cậu!"

Thái Tử thở phào một hơi, khoát tay nói: "Cái này thì dễ rồi! Căn bản chúng ta cũng không muốn cứu ông cụ Vạn. Chuyện tối nay cậu cũng thấy đó, người của nhà họ Vạn vẫn luôn nhằm vào Lâm Mạc Huy. Tình huống như vậy mà nhà họ Vạn còn muốn đi cầu thần y sao? Ha, bọn họ nằm mo à!"

Hỏa Hoa gật nhẹ đầu: "Nếu như vậy là tốt quá rồi. Chỉ là, Lâm Mạc Huy này, cậu vẫn nên đề phòng Trúc Diệp Kỳ một chút. Cô gái kia vui giận thất thường, gặp phải chuyện gì khó quyết định, cô ta thường dùng cách giết người để giải quyết. Cho dù cậu thật sự tuyên bố với bên ngoài là cậu không cứu ông cụ Vạn đi nữa. Nhưng nếu cậu mà gặp cô ta thì có khả năng cao là cô ta vẫn sẽ thẳng tay giết cậu thôi!"

Lâm Mạc Huy cau mày, rốt cuộc con người này có tính tình kiểu gì đây? Đúng là một người điện mà! Chỉ là gặp phải chuyện như vậy, anh cũng chỉ có thể tự nhận mình là người xui xẻo thôi. "Tiền bối Hỏa Hoa, cảm ơn anh đã nhắc nhở!”. Lâm Mạc Huy chắp tay nói lời cảm ơn.