Nhìn thấy Lâm Mạc Huy đã đi xa mất dạng, mấy người Viên Hữu Đức đứng trên hành lang cả đám ngây ra như phỗng, thậm chí có người còn thất vọng ngồi thụp xuống đất.
Lâm Mạc Huy là tia hy vọng cuối cùng của bọn họ, bây giờ ngay cả tia hy vọng cuối cùng cũng không còn nữa rồi, vậy thì lần này bọn họ xong đời rồi. "Xong rồi, xong rồi, toàn bộ xong rồi! Tôi... vì chuyện lần này nên tôi đã vay nặng lãi rất nhiều. Bây giờ dù tôi có bán hết tài sản để trả nợ thì cũng không đủ! Anh đã tính là gì? Tôi.. tôi còn vay hết tiền của anh em họ hàng mang đến đây, tôi... tôi phải đối mặt với họ thế nào đây!"
Mọi người đều khóc thảm, mỗi người đều cực kỳ thế thảm.
Đột nhiên có một người đàn ông nhảy dựng lên, nắm lấy áo Viên Hữu Đức, giận dữ hét: "Viên Hữu Đức, không phải ông nói lần này chắc chắn Vĩnh Xuân Đường sẽ thắng rồi à? Tôi nghe lời ông nên mới dám thất hứa với công ty dược phẩm Hưng Thịnh, còn lấy tất cả gia sản đặt lên Vĩnh Xuân Đường nữa! Ông... ông hại tôi khổ quá!"
Lúc trước tôi ký hiệp ước với công ty dược phẩm Hưng Thịnh, còn được nhận quyền quản lý đại lý của tỉnh, ông... ông có biết cái này có giá trị bao nhiêu tiền không? ít nhất tôi có thể kiếm hơn ba trăm năm mươi tỷ đấy..."
Lúc người này nói chuyện, tiếng nói có phần run rẩy. Những người khác cũng nhảy dựng lên, nổi giận đùng đùng chỉ trích Viên Hữu Đức.
Lúc trước những người này đều ký hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh, họ bắt đầu nhận được không ít quyền đại lý khu vực.
Lúc ấy Lâm Mạc Huy muốn thu hồi tài chính nên bán quyền đại lý với giá rất rẻ.
Lúc ấy nhóm người này mua được với giá hời.
Chỉ cần bọn họ tiếp tục hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh thì giá trị tài sản của mỗi người bọn họ đều sẽ tăng lên gấp trăm lần!
Kết quả lại bởi vì bị Viên Hữu Đức mê hoặc nên bọn họ chạy tới mạnh mẽ đòi hủy hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh, cuối cùng kết quả lại thành ra như thế này. Cho nên bây giờ mọi người trút hết tức giận lên Viên Hữu Đức.
Viên Hữu Đức thân là người đứng đầu nhóm người này, vẫn có uy vọng khá cao trong nhóm người. Trước kia những người này là đàn em của ông ta, làm sao dám nói với ông ta như vậy. Chỉ là bây giờ mọi người đều táng gia bại sản rồi, ai còn để ý được nhiều chuyện như vậy!
Lại nhìn Viên Hữu Đức, giờ phút này ông ta không còn hình tượng gì cả, tóc tai bù xù giống như già nua đi mấy chục tuổi.
Ông ta bị người này kéo đến người kia đẩy đi, miệng không nói được một câu nào.
Nói đến tổn thất thì lúc này người tổn thất nhiều nhất chính là Viên Hữu Đức.
Lúc ấy ông ta không mất bao nhiêu tiền đã có được quyền đại lý ba tỉnh.
Nên biết rằng lúc trước ông ta là người đầu tiên ký hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh, ký quyền đại lý cũng là chuyện nhặt được của hời nhất.
Vạn Phúc Hòa chậm hơn ông ta một bữa đã mất nhiều hơn ông ta không biết bao nhiêu tiền.
Quyền đại lý của cũng đủ để Viên Hữu Đức kiếm được mấy trăm tỷ.
Hơn nữa ngay lúc đó quan hệ của ông ta với Lâm Mạc
Huy cũng không tệ. Nếu ông ta có thể duy trì quan hệ thân thiết với Lâm Mạc Huy, lại thêm nguồn tài chính hùng hậu của ông ta thì nói không chừng Viên Hữu Đức cũng đã có thể làm cho nhà họ Viên của mình có cơ hội trở thành gia tộc lớn nổi danh một phương.
Chỉ là bởi vì bị Tiền Trạch Nam mê hoặc mà những thứ đã tới tay rồi còn bị hủy diệt ngay trước mắt.
Không chỉ như thế, ông ta còn dùng hết tiền của mình đặt vào Vĩnh Xuân Đường, bây giờ ông ta coi như táng gia bại sản.
Lúc này trong lòng Viên Hữu Đức như đang đang rỉ máu, làm sao còn để ý người khác đang nói gì, thậm chí ông ta còn không muốn nói lời xin lỗi, bởi vì có nói gì cũng không còn ý nghĩa nữa.
Tất cả những việc này đều là ông ta gieo gió gặt bão, ông ta biết làm thế nào đây?
Đang lúc ồn ào, thang máy đột nhiên mở ra, Hỏa Hoa đi ra khỏi thang máy.
Trên người Hỏa Hoa có một vài vết máu, trên cánh tay cũng có một miệng vết thương, nhìn khá là thảm hại.
Tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi, với năng lực của Hỏa Hoa, ai có thể khiến anh ta bị thương chứ? Đúng lúc Thái Tử vừa vặn đi tới, nhìn thấy dáng vẻ của
Hỏa Hoa thì không khỏi kinh ngạc hô: "Cậu, cậu... Cậu bị sao vậy?"