Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1283: Có hiểu quả thật sao?




Đầu bên kia điện thoại, người nhà họ Vạn bắt đầu hành động.

Vạn Thành Phong nhảy dựng lên, tức giận chỉ vào Cậu Vạn nói: "Sao cháu có thể tin vào lời nói của cái thằng giang hồ bịp bợm đó? Cháu... cháu làm như vậy, sẽ hại chết ông cụ đó. Chú nói cho cháu biết, nếu như ông cụ có cái gì bất trắc, cháu... cháu có chết một trăm lần cũng không chuộc tội nổi đâu"

Sắc mặt Cậu Vạn lạnh như băng, anh ta nói với giọng nặng nề: "Cháu tin tưởng thần y Mạc Huy! Nếu ông cụ có cái gì bất trắc, cháu sẽ tự mình chôn theo ông, chú cảm thấy thế nào?"

Nghe vậy, Lâm Mạc Huy không khỏi nhìn Cậu Vạn với ánh mắt sâu xa.

Trong số những người của nhà họ Vạn, chỉ có mỗi Cậu Vạn tín nhiệm anh.

Chẳng qua là người này thật sự quá mức hẹp hòi, cho nên không có cách nào kết bạn được!

Vạn Thành Phong nhất thời nghẹn lời, một hồi lâu sau mới bực mình nói: "Được, để chú chống mắt lên xem lát nữa mà ông cụ xảy ra chuyện, cháu sẽ làm thế nào!"

Mọi người ở hiện trường đều rơi vào yên lặng, bọn họ đang chờ phản ứng ở đầu dây bên kia trong điện thoại.

Đại khái là qua khoảng năm phút, cuối cùng thì đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh ngạc nhiên mừng rỡ: "Ông cụ không hộc máu nữa, ông ấy... bệnh tình của ông ấy đã ổn định rồi..."

Nghe lời này, trong lúc nhất thời hiện trường xôn xao, tất cả mọi người đều chấn động.

Ai có thể ngờ được, chỉ với một câu nói đơn giản của Lâm Mạc Huy mà đã giữ được mạng của ông cụ nhà họ Van!

Ngay cả nhân sâm ngàn năm cũng không thể làm cho bệnh tình của ông ấy ổn định, vậy mà một cục nước đá cộng thêm hai hạt tiêu thì ông ấy lại không sao nữa? Mọi người dồn dập nhìn về phía Lâm Mạc Huy, còn có người trực tiếp hô lên: "Anh Mạc Huy, anh mới thật sự là thần y!"

Biểu cảm của người nhà họ Vạn khi nhìn về phía Lâm

Mạc Huy cũng đều thay đổi.

Trên gương mặt của Vạn Thành Phong tràn ngập vẻ không tưởng tượng nổi, không thể nào tin nổi, đồng thời còn vô cùng không cam lòng, biểu cảm vô cùng phức tạp.

Thế nhưng Cậu Vạn thì lại thở phào nhẹ nhõm, ảnh mắt nhìn Lâm Mạc Huy có thêm một chút cảm giác không bình thường.

Vạn Phúc Hoà cũng thở phào một cái, ông ta không lên tiếng, chỉ chắp tay với Lâm Mạc Huy một cái, tỏ ý cảm ơn.

Thái Tử sáp lại gần, ngạc nhiên hỏi: "Lâm Mạc Huy, cậu... cậu đã chữa khỏi sao? Quá là thần kì ấy chứ? Sao cậu biết dùng đá cục với ớt là có thể cầm cự được tính mạng vậy?".

Lâm Mạc Huy cười một tiếng: "Ông cụ nhà họ Vạn không có bị bệnh, tình huống của ông ấy tương đối đặc thù. Ông ấy ăn huyết sâm đúng là có thể hoá giải tạm thời, nhưng huyết sâm lại có tính nhiệt, nhiệt độc tích tụ ở trong người, đến cuối cùng sẽ có một ngày phát tác. Lần trước tối có nói với anh, lúc tôi nhìn thấy mấy cô bé đó thì phát hiện bọn họ đang nuôi cấy huyết sâm, dược tính đã đến mức độ mãnh liệt. Nhìn dược tính của huyết sâm là có thể đoán được bệnh tình của ông cụ nhà họ Vạn đã rất nghiêm trọng rồi. Nhiệt độc đã đến điểm giới hạn, sớm muộn gì cũng sẽ bộc phát. Đến lúc nhiệt độc bộc phát, biện pháp tốt nhất chính là dùng đá cục trấn áp tạm thời"

Cậu Vạn bừng tỉnh: "Hoá ra là như vậy! Lần trước anh bảo tôi cho ông cụ ăn đá cục là bởi vì anh đã nhìn ra tình huống của ông ấy phải không?"

Lâm Mạc Huy gật đầu.

Tất cả mọi người ở hiện trường đều rung động, thật sự là y thuật của Lâm Mạc Huy quá thần kỳ chứ nhỉ? Thái Tử vội vàng la lên: "Vậy lần này thì sao? Cậu cho ông ấy ăn quả ớt, vậy thì chuyện gì đã xảy ra?"

Lâm Mạc Huy cười cười: "Vừa nãy tôi đã nói với anh rồi, nhiệt độc trong người ông cụ Vạn bộc phát. Nhân sâm ngàn năm có dược tính rất mạnh, rất dễ kích thích nhiệt độc. Sử dụng nhân sâm ngàn năm không thể nào kéo dài tính mạng, ngược lại còn dễ khiến ông ấy đột tử hơn.

Lúc này, nếu chỉ dùng mỗi đá cục thì không thể nào đè ép được nhiệt độc. Phải dùng thêm ớt, tính nhiệt trong ớt sẽ tăng tốc độ lưu thông máu trong cơ thể, giúp cho nhiệt độc bộc phát được lan toả ra khắp toàn thân, vậy thì nhiệt độc sẽ không bị bộc phát vì tích tụ quá nhiều nữa, tỉnh mạng sẽ được bảo vệ tạm thời!"

Thái Tử trợn to mắt: “Phương... phương pháp điều chữa này cũng quả thần kỳ ấy chứ? Lâm Mạc Huy, may mà có cậu!" Tất cả mọi người ở khán đài đều kinh ngạc đến mức cao nhất, thậm chí là ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Mạc Huy cũng tràn ngập sùng bái.

Đây mới thật sự là y thuật cao siêu, đây mới đúng là thần y có thể trái với ý trời!