Bốn giờ chiều, Hà Nội, quán trà Phúc Nguyên.
Trên mặt Hứa Thanh Mây ngập tràn tươi cười, cùng với sáu bảy người nam có nữ có đi ra từ một phòng trà.
Mấy người này đều là những nhà cung ứng dược liệu mà lần này Hứa Thanh Mây cố ý đến Hà Nội để gặp.
Tiếp theo hạng mục tân dược của Hứa thị muốn đầu tư số lượng lớp, dược liệu cần dùng tương đối đặc thù, chỉ có mấy nhà cung ứng ở Hà Nội này mới tìm được nguồn cung tốt nhất.
Hứa Thanh Mây cực kỳ coi trọng hạng mục tân dược này, dù sao thì trước khi ra mắt tân dược, nhóm người Viên Hữu Đức, Vạn Phúc Hòa đã lên đơn hàng mấy ngàn tỷ rồi.
Đối với Công ty Dược phẩm Hứa thị, đơn hàng này chính là cực kỳ quan trọng.
Nếu làm tốt giá trị của Công ty Dược phẩm Hứa thị chỉ sợ sẽ nâng lên mười mấy thậm chí là mấy chục lần.
Đến lúc đó Công ty Dược phẩm Hứa thị sẽ thật sự trở thành quái vật khổng lồ trị giá mấy chục ngàn tỷ.
Hứa Thanh Mây thuộc loại hình nữ cường nhân, đời này không cam lòng bại dưới tay bất kỳ kẻ nào.
Cho nên bất kỳ chuyện gì liên quan đến tân dược này, cô đều tự tay làm lấy hiện di động đã bị rơi vỡ nát.
Cô cau mày lại, trực tiếp kéo cô gái: "Không sao đâu." "Tôi dẫn cô đến cục cảnh sát!"
Vừa nói cô vừa muốn kéo cô gái kia rời đi.
Đúng lúc này từ phía xa có một nhóm đàn ông thân hình cao lớn lao đến bên này.
Bọn họ nhìn thấy cô gái lập tức vọt qua.
Cô gái thấy bọn họ thì sợ đến mức không ngừng kêu lên, điên cuồng muốn chạy trốn.
Hứa Thanh Mây kinh ngạc: "Sao thế?" Cô gái: "Bọn họ... bọn họ chính là những kẻ xấu xa kia, chạy mau, chạy mau...". Truyện Đoản Văn
Lúc này mấy tên đàn ông to con đã vây quanh lại đây.
Tên đàn ông cầm đầu chỉ vào cô gái, chửi ầm lên: "Đờ mờ mày, còn dám chạy trốn?" "Lần này bắt về, tao sẽ đánh gãy hai cái chân chó của mày trước, xem mày còn chạy được nữa không!"
Cô gái sợ tới mức trực tiếp quỳ trên mặt đất: "Đại ca, xin tha cho tôi, tha cho tôi đi, tôi thật sự không dám nữa." "Cầu xin ngài, buông tha cho tôi đi, tôi... tôi thật sự không muốn chết mà..."
Tên to con: "Câm miệng!" "Mày mẹ nó là cái thá gì, có tư cách gì để tạo tha cho mày?" "Bắt về cho tao!"
Mấy tên đàn ông tiến lại, chuẩn bị bắt lấy cô gái.
Hứa Thanh Mây ở một bên thì đã nổi giận, lập tức chắn trước người cô gái, giận dữ nói: "Các người đang làm gì?" "Ban ngày ban mặt thế mà lại bắt nạt một cô gái nhỏ như thế này, trong mắt các người có còn luật pháp hay không hả?" "Tôi nói cho các người biết, tôi đã báo cảnh sát, các người... Tên to con nghe vậy lập tức nổi giận, trực tiếp ném một cái tát sang: "Mày mẹ nó còn dám bảo cảnh sát?"