Lý Vụ Tiêu hít sâu một hơi: “Tôi mặc kệ cô có thật sự là có bản lãnh hay không, nhưng đứng ở trên lập trường của tôi mà nói… cô thật sự là dựa vào đàn ông tiến vào, chẳng lẽ cô không thấy như vậy sao?!”
“Cô vừa vào là LATI nhận được dự án này, căn bản là Lương tổng của Lương thị hy sinh phần lớn lợi ích để hợp tác với LATI chúng ta. Tại sao cô vừa nhận chức lập tức liền có dự án cho cô làm, cô cảm thấy đây là tình cờ? Mặc dù tôi lớn lên ở thành phố C này nhưng danh tiếng Lương thị lớn thế nào ai cũng biết, bởi vì dự án này nên tôi đã tìm hiểu về Lương tổng, chuyện hơn một năm trước của cô và Lương tổng dĩ nhiên tôi cũng tra ra được. Tôi biết một người bạn làm truyền thông ở thành phố A, cô ấy đã nói cho tôi biết hơn một năm trước cô ở thành phố A đã đi làm ở EC, cô có ngày hôm nay tất cả đều do một tay Lương tổng cất nhắc, tôi không nói sai chứ?”
“...” Bạch Lộ im lặng không lên tiếng, tay vẫn ngoáy bút theo bản năng dừng một chút, trong mắt cô có chút thất thần. Đúng vậy, đích thân anh ấy cất nhắc nâng đỡ cho mình, không có Lương Phi Phàm thì thật sự không có Bạch Lộ ngày hôm nay.
“Tôi không biết giữa cô cùng Lương tổng có phải thật sự có gì hay không, dĩ nhiên những chuyện này với tôi không có bất kỳ quan hệ gì, chẳng qua là tôi khó chịu! Cho dù cô không phải dựa vào Ôn tổng để đi lên thì cũng là dựa vào Lương tổng đi lên, cô có tư cách gì quơ chân múa tay với chúng tôi.”
“Nhưng khiến tôi cảm thấy càng mắc cười, cô lại còn biết cùng Lương tổng ở trong phòng làm việc làm chuyện như vậy. Bạch tổng, người gõ cửa hôm đó chính là tôi, tôi nghe rất rõ ràng. Nếu cô đã có người đàn ông như Lương tổng che chở, cô lại tới cướp vị trí vốn thuộc về tôi làm gì? Đối với cô mà nói vị trí này dễ như trở bàn tay nhưng với tôi mà nói, muốn có được thì phải phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng lại tan như bọt biển!”
“Có lúc, có chút đàn bà, tôi rất ghen tị với cô. Lương tổng có lẽ thật sự yêu cô, nếu không cũng sẽ không ly dị vợ ở thành phố A. Người bạn làm truyền thông kia nói cho tôi, mấy ngày nay toàn bộ thành phố A đều là đầu rơi máu chảy, cổ phiếu Lương thị cũng không biết rơi đến mức độ nào, còn cô thì sao? Vẫn ngồi ở chỗ này hưởng thụ tất cả những gì người đàn ông kia tạo ra cho cô, cô lại còn vẫn mặt dày cho rằng cô có được đều nhờ thực lực của mình. Tôi thật sự không biết thực lực cô ở chỗ nào? Cô không biết tất cả mọi thứ cô có ngày hôm nay đều do người đàn ông kia cho cô sao? Tôi không phải tới bất bình thay anh ta, chẳng qua tôi không cam lòng, không cam lòng cho chính mình! Cô muốn chúng tôi ngoan ngoãn im miệng, nhưng cô lại gây ra chuyện gì?”
“Điều tôi phải nói chính là những lời này, cô không muốn nghe cũng được, chẳng qua tôi vẫn không phục, một chút cũng không phục. Cùng lắm cô khiến tôi rời khỏi LATI thì cô cứ nói thẳng, đơn từ chức tôi đã chuẩn bị sẵn.” Lý Vụ Tiêu tiến lên một bước, lấy ra đơn từ chức đặt lên bàn làm việc của Bạch Lộ, nhỏ giọng nói: “Coi như cho tới bây giờ tôi vẫn không phục cô, Bạch tổng, tôi gọi cô một tiếng Bạch tổng chẳng qua chỉ vì quy củ của công ty. Đứng ở góc độ đàn bà, tôi cũng không đồng tình với cô, cô cho rằng mình giỏi lắm sao?” Cô khẽ cười một tiếng, lộ ra mấy phần khinh miệt, sau đó xoay người rời khỏi phòng làm việc của Bạch Lộ.
‘Cạch’ một tiếng, bút trong tay Bạch Lộ rơi xuống tập tài liệu, âm thanh rất nhỏ nhưng cũng khiến lòng Bạch Lộ khẽ hơi trầm xuống một cái.