Năm đó, lúc Vân Đình tìm tới bệnh viện Vinh Thành, mang Vân Tư Âm đi, Vân Tư Âm cũng phản kháng qua, sau đó bà cho là con gái lớn của mình không còn, không ngày nào không đau buồn, ngất đi hết mấy lần, lần nghiêm trọng nhất, xém chút tắt thở, tỉnh lại lần nữa, chỉ nhớ rõ đứa con đã chết, chết ra sao, nhưng liên quan tới việc khi nào có đứa bé đó, sinh lúc nào, lại hoàn toàn không nhớ rõ.
Vân Đình nói cho bà biết, quên rồi thì quên đi, nói không chừng một ngày nào đó sẽ đột nhiên nhớ lại, thế là, bà cũng không có suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ chợt có một cô gái giống y chang Vân Khuynh xuất hiện? Còn nói cô ta mới là con gái lớn của bà?
Đầu của cô rất đau rất đau, có những đoạn kí ức quá mức tàn nhẫn không ngừng thoáng hiện trong đầu, như con dao đang mổ xẻ kí ức của bà, lại không ngừng muốn chắp vá nó lại......
Thật sự rất đau, nhưng bà một chút cũng không muốn uống thuốc, nếu như, những năm này, bà thật sự còn một đứa con gái, như vậy, người mà bà nợ không chỉ có mình Vân Khuynh, đều là con của bà, bà đương nhiên đều yêu.
“Ba, nói cho mẹ biết đi! Hai mươi năm rồi, con cũng đã trưởng thành rồi, ba còn có thể giấu mẹ cả đời sao?” Nhìn thấy mẹ khó chịu như vậy, lòng Vân Điềm đương nhiên rất không dễ chịu.
Thế nhưng ba Vân Đình đã hứa với cô, đợi khi cô hai mươi tuổi sẽ để cô về nhà, bây giờ cô cũng đã hai mươi mấy tuổi rồi, cô cũng muốn về nhà.
Lần này, còn muốn giúp Vân Khuynh một tay.
Vân Đình xoay người, đỡ Vân Tư Âm: “Âm Âm, em muốn biết chân tướng sự thật, hãy theo anh lên lầu, anh từ từ nói cho em biết, được không?”
Vân Tư Âm lại hỏi tiếp: “Anh chắc chứ, lần này, anh sẽ nói hết mọi chuyện cho em biết sao?”
Bà không phải nghi ngờ chồng mình, hơn hai mươi năm qua, ông ấy cẩn thận từng li từng tí, từng li từng tí yêu thương bà, bà biết cho dù là ông ấy cố ý giấu bà chuyện gì, cũng là vì muốn tốt cho bà.
Thế nhưng bà sớm đã nói rồi, ông không thể lừa bà nữa, vả lại chuyện liên quan đến con của mình, lòng bà càng không chấp nhận được.
Sự do dự trong mắt Vân Tư Âm, khiến trong lòng Vân Đình cảm thấy buồn phiền, ông biết chuyện này sớm muộn sẽ lộ, chỉ là không nghĩ tới sẽ là lúc này.
“Anh hứa với em, chuyện gì cũng nói hết cho em biết.” Cuối cùng, Vân Đình chỉ có thể hứa thế.
“Được,” Vân Tư Âm lúc này mới yên tâm, lên lầu với Vân Đình.
Vân Điềm xoay đầu lại, cười ngọt với Tiêu Trì: “Tiêu Trì đúng không? Cùng ngồi xuống nói chuyện về tôi đi.”
Nếu ba đã quyết định nói hết mọi chuyện cho mẹ biết, vậy thì, chuyện liên quan tới cô, cũng không có gì không thể nói. ----------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------
“Như vừa rồi tôi đã nói, tôi là con gái lớn của Vân gia, chị gái song sinh của Vân Khuynh, tôi tên Điềm Điềm,” Vân Điềm mở miệng nói 1 cách rất bình tĩnh: “Năm đó mẹ của tôi và em gái Vân Khuynh bởi vì có chút hiểu lầm nên tạm xa nhau, cho nên, tôi và em gái cùng được sinh ra ở 1 bệnh viện trong Vinh Thành.
Sau khi được sinh ra không bao lâu, ba tôi đã tìm được mẹ và chúng tôi, mang chúng tôi về Vân gia, nhưng lúc ẩm em gái, ẩm nhầm, đứa bé bị ẩm về đó luôn bị bệnh, không bao lâu đã qua đời, mẹ bởi vì cái chết của nó chịu sự đả kích rất lớn, chỉ nhớ là nó chết thế nào, nhớ bà sinh nó ra ở Vinh Thành, những chuyện khác đều không nhớ rõ, bao gồm, người chị song sinh này.
Bởi vì tôi và em gái quá giống nhau, mỗi lần mẹ nhìn thấy tôi sẽ rất điên cuồng, vì nghĩ cho sự an toàn của tôi và sức khỏe của mẹ, ba đành phải đưa tôi đến nhà chú ở nước ngoài, bởi vì chú và dì không có con, nuôi tôi lớn lên cũng rất không dễ dàng, cho nên, tôi xem chú và dì là ba mẹ thứ hai của tôi, những năm này, không có về nhà lần nào, ngoại trừ ba và chú dì, có lẽ cũng không ai biết sự tồn tại của tôi.
Nói đến câu cuối cùng, giọng Vân Điềm rõ ràng có chút buồn.
Ánh mắt Tiêu Trì rơi trên người cô, hơi nhíu mày, không nói gì.
Nhưng cô liền cảm nhận được, xoay đầu lại nhìn Tiêu Trì: “Nhưng mà, cho dù mẹ của tôi và người của Vân gia không biết sự tồn tại của tôi, thế nhưng tôi là 1 người sống sờ sờ a, tôi đương nhiên tồn tại, huyết mạch và cốt nhục không thể là giả, tôi chính là con gái lớn của Vân Đình và Vân Tư Âm, cho nên, Tiêu tiên sinh, vị hôn thê của anh là tôi mới đúng, anh luôn cứ không chịu từ bỏ em gái tôi, tôi sẽ có ý kiến đó!
Tiêu trì trầm mặc nửa ngày: “Tôi sẽ điều tra thân phận của cô, suy cho cùng, với trình độ y học bây giờ, muốn làm ra 1 người giống nhau như đúc, dễ quá còn gì.”
Đây là nghi ngờ Vân Đình phẫu thuật thẩm mỹ?!
Vân Khuynh lập tức có chút không vui: “Tiêu tiên sinh, anh cầm một hôn ước căn bản không thích hợp với xã hội hiện nay đến làm phiền tôi vậy thì thôi, dựa vào cái gì còn sỉ nhục chị tôi? Hồ sơ của hai mươi năm trước bây giờ còn đang lưu trữ trong bệnh viện, bác sĩ y tá của lúc đó cũng còn, anh tùy ý lấy ra để tra, thì sẽ biết, mẹ tôi năm đó đích thật sinh ra một đôi song sinh nữ!”
“Hoặc là, lúc ban đầu tôi đi điều tra thân thế của Khuynh Khuynh, cũng có được một xấp tư liệu, Tiêu tiên sinh nếu như cần, bây giờ tôi có thể gửi cho Tiêu tiên sinh.” Hoắc Nhất Hàng cũng dùng vẻ mặt lạnh lùng nói.
Nghe ý của Vân Điềm, nếu như thân phận được xác thực, cô ta đồng ý thừa nhận hôn ước với Tiêu trì, ông nội cũng đã nói, Tiêu Trì cũng không phải là một người tâm địa nham hiểm độc ác, nếu như Vân Điềm và Tiêu Trì có thể đến với nhau, như vậy mâu thuẫn giữa anh và Khuynh Khuynh, Vân gia, Hoắc gia và Tiêu gia đều có thể giải quyết, không hẳn là chuyện xấu.
“Vậy...... làm phiền Hoắc tiên sinh gửi tư liệu cho tôi trước, tôi cũng sẽ lập tức thông báo xuống cho người đi điều tra.” Tiêu Trì nói.
Hoắc Nhất Hàng liền làm theo.
- ---------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------