Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 259




“Em......” Cố Du há miệng ra, còn chưa kịp đồng ý, đám người phía sau, truyền đến hai tiếng kêu thảm.

Là hai người bắt Trương Thông đi gửi tới.

“Nhanh! Bắt lấy hắn!”

“A!”

Ngay sau đó, chính là những tiếng thét chói tai liên tiếp, dòng người nhanh chóng né ra một con đường, Trương Thông cầm một chai nước đã làm đổ một nửa trong tay và xông đến, trong đó, hiển nhiên là đựng dung dịch axit sunfuric đậm đặc được chiết xuất qua!

“Cố Du! Tiện nhân, mày không cho tao sống yên, mày cũng đừng hòng sống yên, tao hủy đi mày!”

Mặt Trương Thông biến dạng, còn cách một khoảng cách, đã không kịp chờ đợi mà tạt nửa chai axit sunfuric đậm đặc còn lại về phía Cố Du.

Cố Du và Giang Mạc Thần đều không ngờ tới, Trương Thông lại còn mang theo axit sunfuric đậm đặc, hơn nữa còn có thể thoát khỏi sự khống chế của hai người kia, chạy trở về.

Nhưng lúc này, phản ứng của Giang Mạc Thần rõ ràng nhanh hơn Cố Du, anh bỗng nhiên xoay người, ôm chặt Cố Du vào lòng, lưng anh hướng ra ngoài.

Cố Du chỉ cảm thấy tay của Giang Mạc Thần bỗng nhiên nắm chặt, bóp đến xương cô cũng có chút đau nhức, ngay sau đó, chung quanh liền truyền đến tiếng kêu la kinh hoảng. Mùi khét của vải và mùi da thịt bị bỏng cũng lan tới.

“Mau! Mau gọi xe cứu thương!”

“Trời ạ, Trương Thông lại độc ác như thế, đó là axit đó, axit sunfuric đậm đặc!”

“Giang thiếu rất men, lúc này đứng ra, anh ta thật sự rất yêu Cố Du……”

“Đúng vậy a, bị thương không nhẹ đâu.....” ----------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------

Cố Du lúc này mới kịp phản ứng: “Giang Mạc Thần, anh...... anh bị thương rồi? Mau buông em ra, em xem thử.”

Giang Mạc Thần ngẩng đầu lên, anh đau đến cả trán cũng toát ra một lớp mồ hôi mỏng, nhưng lại nở 1 nụ cười: “Không sao, đừng nhìn, anh rất tốt.”

Không cần nhìn, anh cũng biết lưng anh nhất định bị bỏng đến biến dạng, anh có thể cảm nhận rõ, những dung dịch axit đó đều tạt trúng lưng anh, quần áo đã bị nung chảy, dính chung với da thịt dính, loại đau đớn đó, đau đến tận xương tủy.

Nhưng anh không muốn để Cố Du lo lắng......

Cũng may bên cạnh sân trường chính là một bệnh viện lớn, xe cấp cứu rất nhanh đã tới, mang Giang Mạc Thần đến bệnh viện.

Lúc anh nằm trên giường đẩy, Cố Du vẫn là nhìn thấy vết thương đẫm máu vô cùng thảm hại đó, trái tim cô liền đau đớn như bị ngàn vạn cây kim đâm vào vậy, nước mắt không kiềm được mà chảy không ngừng, anh ấy đều bởi vì cứu cô.

Trải qua mấy tiếng điều trị, Giang Mạc Thần mới được đưa về phòng bệnh, tình trạng vết bỏng rất nghiêm trọng, vĩnh viễn để lại sẹo là chắc rồi, có bị nhiễm trùng hay là để lại di chứng không còn phải nằm viện quan sát, bởi vì quá đau, bác sĩ cho anh dùng thuốc giảm đau.

Nhìn thấy anh chỉ có thể nằm sấp trên giường bệnh, Giang Mạc Thần sắc mặt tái nhợt, mắt Cố Du đều đỏ: “Cái anh này...... sao anh lại ngốc như vậy, đó là axit sunfuric đậm đặc, anh không chút nghĩ ngợi mà đỡ lấy! Người mà Trương Thông tạt là em, cũng không phải anh.”

Chính là bởi vì nhắm đến em, anh mới đi đỡ, nếu không, em cho rằng trên đời này ai cũng có phúc khí được bổn thiếu gia bảo vệ sao!” Giang Mạc Thần bắt lấy tay Cố Du: “Được rồi, đừng khóc, kỳ thật anh cũng không đau lắm, da thịt anh dày, hơn nữa đàn ông để chút sẹo mới là hấp dẫn có phải không? Chỉ cần em không chê anh là được.”

“Anh......” Cố Du có chút dở khóc dở cười: “Người ta để lại sẹo, đó cũng chỉ là vết sẹo nhỏ, anh thì ngược lại, hơn nửa lưng sau đều máu thịt be bét, anh...... anh có phải cố ý muốn em khó chịu, muốn em áy náy, để còn đồng ý gả cho anh phải không?”

“Cho nên, em đồng ý gả cho anh rồi.” Giang Mạc Thần chỉ hỏi như vậy.

“Không đồng ý! Em ghét bỏ anh có một vết sẹo to như vậy!” Cố Du cố ý nói như vậy.

Giang Mạc Thần lập tức có chút khẩn trương: “Vậy anh đi cấy da! Bác sĩ nói, tình trạng này của anh, cũng không quá nghiêm trọng, có thể cấy da, đợi vết thương lành một chút, ta sẽ có thể cấy da, mặc dù không thể 100% hồi phục giống như lúc trước, nhưng sẽ không để lại vết sẹo rất rõ ràng. Cho nên, em cũng không thể bởi vì anh có sẹo liền ghét bỏ anh.

“Vậy anh phải đảm bảo với em, sau này không cho phép làm vậy nữa.” Cũng chính là lúc này, Cố Du mới thật sự xác định được tâm ý của mình.

Người bị thương là anh ấy, nhưng trái tim cô lại đau như thế, không phải quan tâm thì là cái gì?

“Vậy không được!” Giang Mạc Thần lại lên tiếng phản đối: “Em là người phụ nữ mà anh yêu, đàn ông bảo vệ phụ nữ của mình đó là chuyện nên làm, đừng nói là lần sau, dù là lần sau nữa, mặc kệ bao nhiêu lần, chỉ cần em gặp nguy hiểm, anh sẽ dốc toàn lực diệt trừ giùm em.”

“Vậy anh cũng đừng hòng......” Cố Du cảm động, lại không biết nên nói cái gì, đang muốn hờn dỗi mắng Giang Mạc Thần vài câu.

- ---------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------