*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thúy Hường
Beta: Snow
Lục Cảnh Hành: “…… Đúng, ngươi nói không sai. Cho nên Diệp Sơ Dương con mẹ nó vì cái gì lại ở đây?! Lão tử lúc trước đã dặn đi dặn lại! Cậu lúc ấy đã đồng ý với lão tử như thế nào còn có nhớ hay không! Chính cậu nói, nếu cậu đổi ý, cả cuộc đời này của Diệp Tu Bạch sẽ không sinh được con!”
Lục Cảnh Hành thật sự là bị Diệp Sơ Dương chọc cho tức chết rồi.
Vốn dĩ cho rằng chuyện này đã được giải quyết, kết quả bây giờ đảo ngược rồi, tên nhãi con Diệp Sơ Dương này thế nhưng lại từ đâu chui ra.
Đây không phải là sống để thêm khó khăn cho bọn họ sao?
Lục Cảnh Hành tức giận đến mức hận không thể trực tiếp đem Diệp Sơ Dương từ lầu ba ném xuống. Nhưng mà ngay lúc này người ở bên cạnh lại đem toàn bộ tâm trạng của mình đặt ở câu nói vừa rồi của Lục Cảnh Hành.
Phần lớn trong bọn họ đều không biết Diệp Sơ Dương là ai, nhưng lại biết Diệp Tu Bạch là ai.
Hơn nữa, bọn họ nghe rất rõ ràng Lục Cảnh Hành vừa rồi nói đến Diệp Tu Bạch ——
Cũng chính là vị tam gia của Diệp gia không sinh được con.
Cho nên ——
Túc Nhất đứng ở bên cạnh chớp mắt, sau khi im lặng suy nghĩ, nhìn Lục Cảnh Hành đang nổi trận lôi đình tức muốn hộc máu thổi râu trừng mắt, cuối cùng vẫn là quyết định mở miệng, “Nhị gia, nói cho nghiêm túc, Tam Gia nhà chúng tôi là một người đàn ông, vốn dĩ không sinh được con.”
Lục Cảnh Hành: “……………… Con mẹ nó, Diệp Sơ Dương!”
Diệp Sơ Dương đối với lần này chỉ vô tội chớp chớp mắt, sau đó vẻ mặt vô cùng oan ức, “Tôi lúc trước đã nói với chú rồi, bây giờ tôi và Kage là quan hệ hợp tác, nếu tôi không đứng về phía bên anh ta, Kage liền phải nói cho mọi người biết tôi thực ra là một cô gái.”
Diệp Sơ Dương oan ức là thật sự rất oan ức.
Nhưng mà ch dù cô có oan ức như thế nào đi chăng nữa, cũng không ngăn được sự tức giận của Lục Cảnh Hành.
“Con mẹ nó, tự cậu nói, nói ra chuyện có ma mới tin?! Mẹ nó đây là tính cách muốn ăn đòn nếu cậu là con gái, lão tử sẽ livetream ăn phân!” Lục Cảnh Hành tức giận đến mức hoàn toàn không lựa lời mà nói.
Nhưng mà trên thực tế ——
Phần lớn người ở đây đều ngây người hoàn toàn. Trong đó hiển nhiên cũng bao gồm cả Kage.
Kage vốn dĩ cho rằng Diệp Sơ Dương sẽ liều mạng che giấu thân phận là con gái của mình, cho nên cô mới đồng ý cùng anh hợp tác. Nhưng mà hiện tại Diệp Sơ Dương nói những lời này là có ý gì?!
Tự phơi bày?
Tự phơi bày không phải là mấu chốt, mấu chốt là mặc dù đã nói ra rồi, nhưng mà từ đầu đến cuối không có ai tin tưởng.
Vì vậy ——
Diệp Sơ Dương từ đầu tới cuối đều cố ý, cố ý chơi anh!
Nghĩ đến điều này, Kage dường như không chút suy nghĩ, lập tức cầm súng lên, họng súng màu đen nhắm ngay sau gáy của Diệp Sơ Dương.
Trong nháy mắt nhìn thấy động tác này của Kage, sắc mặt của Lục Cảnh Hành lập tức liền thay đổi.
Anh vội vàng nói, “Này, Kage cậu thả súng xuống! Lão tử tới làm con tin cho cậu! Cậu thả cậu ta đi!”
Ở trong lòng Lục Cảnh Hành, Diệp Sơ Dương hiển nhiên là quan trọng nhất.
Chỉ cần Diệp Sơ Dương đừng xảy ra chuyện, thì chuyện gì cùng không có.
Nhưng mà lúc nãy nghe thấy lời nói của Diệp Sơ Dương và Lục Cảnh Hành, Kage cũng ý thức được địa vị của Diệp Sơ Dương rốt cuộc là không giống nhau. Cho nên, lúc này nếu anh thật sự thả Diệp Sơ Dương đi, thì chính là đồ ngu!