Edit: T.Hường
Beta: Snow
Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên nói chuyện không to lắm, hai người đều cố ý đè thấp âm thanh xuống.
Chỉ có điều đám người Cung Vũ Vệ ở bên cạnh cũng đã đến lúc nên tỉnh dậy.
Mấy người vừa tỉnh liền nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên ngồi cùng một chỗ không biết là đang nói cái gì.
Cung Vũ Vệ từ sau ngày hôm qua ở chung với hai người, liền đặc biệt thích Diệp Sơ Dương, đặc biệt là Mạc Tử Nghiên thân là một cô gái, vào lúc này nhìn thấy hai người ghé vào cùng nhau nói chuyện, chỉ đùa một chút cũng không thấy sao cả.
Nhưng mà ông không nghĩ tới Lý Thiến Thiến vậy mà sẽ tiếp lời của mình.
Nghe được ẩn ý trong lời này, nụ cười trên mặt của Cung Vũ Vệ nhạt đi một chút, sau khi đối với hai người Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên gật đầu, liền đi sang một bên đi rửa mặt.
Lý Thiến Thiến sau khi nói xong câu này phát hiện mọi người tựa hồ đều không có để ý tới ý tứ của cô, trong lúc nhất thời trên mặt xấu hổ muốn ngăn cũng ngăn không được.
Một bên Cù Tinh từ trên giường đệm ngồi dậy, thấp giọng cười nhạo một tiếng, “Ngu xuẩn.” Sau đó, xoay người rời đi.
*
Mặt trời dần dần lên cao, đám người Diệp Sơ Dương ngồi ở trong trại uống nước ấm, sau khi ăn chút trái cây, liền bắt đầu thương lượng hôm nay vượt qua như thế nào.
“Tôi nghe nói này gần đây có một hồ nước, cũng không biết có phải thật hay không.” Cung Vũ Vệ day day nhân mày, “Nếu là thật sự, bắt chút cá về ăn cũng rất tốt. Đồ ăn của chúng ta không nhiều lắm.”
Tuy là ngày hôm qua may mà có Diệp Sơ Dương, bọn họ bắt được ba con gà rừng, mấy con chim. Nhưng mà bọn họ rốt cuộc nhiều người như vậy, lại có vài người đàn ông, sức ăn nhất định là rất lớn.
Vì vậy, món ăn dân dã ngày hôm qua hình như cũng cũng chỉ dư lại một con gà rừng cùng một con chim rừng.
Nếu như hôm nay không tìm được đồ ăn gì, phỏng chừng là phải chịu đói rồi.
Tất cả mọi người có mặt tại đây đều rất rõ vấn đề này.
Chử Ngọc Đào sau khi suy tư một chút, liền nói, “Như vậy đi, vậy hôm nay việc quan trọng của chúng ta là đi xem hồ nước gần đây. Tôi, Cù Tinh, Cung lão sư sẽ đi tìm hồ nước, ba người các bạn hay là đi tìm trái cây, như thế nào?”
Quyết định này của Chử Ngọc Đào cũng coi như là nể tình.
Bất kể nói thế nào, khẳng định là đi tìm hồ nước bắt cá tương đối khó khăn hơn, cho nên liền giao cho ba người đàn ông. Tuy nói Diệp Sơ Dương ở bên ngoài xem ra cũng là nam sinh, nhưng mà Diệp Sơ Dương dáng người tinh tế, nhìn qua giống như một cô nương. Đám người Chử Ngọc Đào cũng sẽ không cho giao cho cô những nhiệm vụ quá mức nặng nề.
Hơn nữa, ngày hôm qua Diệp Sơ Dương đã mang cho bọn họ rất nhiều đồ ăn, bọn họ cũng không thể làm người vong ân phụ nghĩa?
Đám người Diệp Sơ Dương nghe thấy sự sắp xếp của Chử Ngọc Đào, lập tức liền gật đầu đồng ý.
Đối với Diệp Sơ Dương mà nói, không cho cô đi hồ nước bắt cá là tốt nhất. Dù sao với thân phận này của cô, vừa đụng nước thì cái gì cũng sẽ bị mọi người thấy hết.
Mà giờ phút này Lý Thiến Thiến an tĩnh ngồi ở bên cạnh hai người Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên nghe vậy càng thêm vui vẻ.
Có thể cùng đám người Diệp Sơ Dương cùng nhau hành động, vậy thì đại biểu cho cô cùng Diệp Sơ Dương thời gian ở chung càng dài thêm rồi.
Cô biết Diệp Sơ Dương thích con trai, bởi vậy cũng không hy vọng xa vời những chuyện khác. Cô chỉ hy vọng chính mình cùng Diệp Sơ Dương ở chung nhiều hơn, sau đó được Diệp Sơ Dương cho vào trong vòng bạn bè của cậu ta—
Nếu như vậy, biết đâu cô có thể ở trong giới giải trí này sẽ tốt hơn một chút.
Nghĩ đến đây, đáy mắt Lý Thiến Thiến lóe lên một ánh sáng rất nhanh.
Sau khi phân tổ xong, hai tổ nhỏ lại lần nữa xuất phát.
Đám người Diệp Sơ Dương vẫn đi con đường ngày hôm qua, Mạc Tử Nghiên đi bên cạnh thiếu niên, đè thấp giọng, không để cho những người khác nghe được, “Cậu nói hôm nay Thần Núi còn có thể nể mặt hay không hả?”