*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: T.Hường
Beta: Snow
Sau khi Lý Thiến Thiến hỏi ra một câu kia, tựa hồ cũng cảm thấy nơi nào không quá thích hợp, chính là không có một mặt tìm kiếm đáp án, mà là đối với mọi người lộ ra một nụ cười hết sức gượng gạo.
Cuối cùng, yên lặng làm người tàng hình.
Sau khi một vở hài kịch nhỏ, mấy người Chử Ngọc Đào đem đồ chính mình sau khi đã chuẩn bị xong xuôi mang theo, rốt cuộc bắt đầu đi về phía bên trong khu rừng mà đi. Mà tổ quay phim chính là đi theo bên cạnh mọi người.
Mấy người Diệp Sơ Dương che những chỗ có khả năng bị thương lại, trên chân đều quấn đầy băng vải, chỉ sợ là ở trong rừng không cẩn thận liền gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Đoàn người đi được ước chừng khoảng nửa ngày, trong lúc đó gặp phải rất nhiều những động vật nhỏ ——
Các loại nhền nhện, bò cạp.
Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên trong lòng hai người không có gì biến hóa. Người phía trước hàng năm ra ngoài đi du lịch, sống dã ngoại cũng không phải là việc gì kỳ quái, chính là lúc này đối với Diệp Sơ Dương mà nói là hết sức quen thuộc. Mà Mạc Tử Nghiên tuy rằng đối với mấy thứ này đều vô cùng ghét bỏ, nhưng là cô tốt xấu gì cũng là người của Mạc gia.
Can đảm vẫn phải có.
Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên quả thực là không có vấn đề gì, nhưng mà Lý Thiến Thiến bên cạnh lại là một khuôn mặt trắng bệch.
Trời mới biết cô vốn dĩ là sợ những thứ này nhất——
Bây giờ còn cho cô gặp hết một lần, không sợ hãi mới là lạ đó.
Nhưng là hiện tại tất cả mọi người cắn răng yên lặng mà đi, cho dù là trong đội có một cô gái khác là Mạc Tử Nghiên cũng cắn răng kiên trì, cô nếu như có chút phản ứng nào, đến lúc đó sẽ làm người trong đội ghét hơn thôi, chính là tiết mục sau khi được phát sóng, người xem cũng sẽ khinh thường cô.
Lý Thiến Thiến từ một người mới lên đến vị trí hiện tại thật không dễ dàng gì, cô tuyệt đối sẽ không để những chuyện đã xảy ra ở Bối Tâm trước kia lại một lần nữa rơi trên người mình.
Nếu không, những nỗ lực mấy năm trước của cô chính là uổng phí thật sự rồi.
Nghĩ đến đây, Lý Thiến Thiến hung hăng hít một hơi, tiếp tục cắn răng kiên trì.
Cuối cùng, một đám người nhìn thấy một nơi có vẻ trống trải liền dừng lại.
Chử Ngọc Đào nhìn thoáng qua địa hình xung quanh, sau khi suy nghĩ một chút vẫn là nói, “Tối nay chúng ta ở đây đi. Nhìn trời cũng sắp tối rồi, buổi tối cũng không an toàn.”
Nghe vậy, Cung Vũ Vệ người có quyền lên tiếng nhất trong tiểu đội tự nhiên cũng không có ý phản đối.
Nơi này hai vị lớn tuổi nhất đều nói như vậy, đám người Diệp Sơ Dương tự nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.
Chẳng qua, sau khi Cù Tinh ở nhìn chăm chú một vòng hoàn cảnh xung quanh, suy tư một chút hỏi, “Vậy chúng ta đêm nay ngủ như thế nào? Lều trại gì đó đều đã bị người của tổ đạo diễn tịch thu rồi.”
Đều nói là mưu sinh trong hoang dã, tổ chương trình đương nhiên sẽ không thể nào đối tốt với bọn họ như vậy.
Bất kể là ăn hay là ở, đều phải để cho bọn họ tự giải quyết.
Chính là mồi lửa, cũng phải chính bọn họ đánh.
Này một chút nhân tính cũng không có làm cho Cù Tinh cảm thấy vô cùng thất bại, thậm chí anh đều sinh ra một loại ảo giác ——
Cũng không biết chính mình còn có thể sống sót trở về hay không.
Nghĩ đến đây, Cù Tinh không khỏi giật giật khóe miệng một chút.
Dứt tiếng, đám người Chử Ngọc Đào liếc mắt nhìn lẫn nhau, cuối cùng nói, “Không có biện pháp, chỉ có thể tùy tiện tìm điểm đồ vật làm đồ lót, so với trực tiếp ngủ trên mặt đất cũng tốt hơn. Vừa lúc, chúng ta phân công một chút.”
Nghe vậy, mọi người lập tức gật đầu liên tục.
Cuối cùng, sáu người chia thành hai tổ nhỏ——
P/s: Snow mới tạo một Group https://www.facebook.com/groups/476957982845653/ những ai yêu thích cặp đôi Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch thì tham gia Gr này nhé, Snow đang tuyển admin cho gr này bạn nào yêu thích thì đăng kí nhé