Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 698




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Huyền Phương

Beta: Snow



Cô ta thường xuyên phát sóng trực tiếp các loại đồ trang điểm cùng với đồ cao cấp nên vẫn luôn được người xen yêu thích.

Bởi vậy, người xem cô phát sóng trực tiếp người cũng không ít ——

Nữ thì xem những đồ vật cô giới thiệu, mà nam thì xem vì dung mạo của cô ta.

Hôm nay Hàng Y Y tâm huyết dâng trào chạy tới cửa hàng đồ cao cấp tại tầng mười ba tính cho đông đảo người xem phát sóng trực tiếp đã mắt một chút, kết quả đi tới đi lui cô bỗng nhiên phát hiện phòng phát sóng trực tiếp của mình bị oanh tạc.

Màn hình bay qua vô số bình luận.

“Chờ một chút, tôi mới vừa nhìn thấy một người, bóng dáng rất giống Diệp Sơ Dương?”

“Ôi trời đất ơi, Y Y đi qua cửa hàng kia một chút đi!”

“Thân là fan cuồng của Diệp Sơ Dương tôi cảm thấy người đó tuyệt đối là Diệp Sơ Dương không sai được!”

“A a a a, dáng vẻ kia tuyệt đối là Diệp Sơ Dương không sai!”

“Là Diệp Sơ Dương Diệp Sơ Dương, Y Y chạy nhanh đi xem cậu ấy đi a a a a a a!”

Ở trong nháy mắt hoảng hốt đó, Hàng Y Y nhìn tấc cả đều là bình luận về Diệp Sơ Dương, rất hồ nghi nên hỏi một câu, “Thật là Diệp công tử sao? Các ngươi đừng gạt ta!”

Nghe vậy, các bình luận tiếp tục oanh tạc ‘ đúng vậy ’.

Thấy thế, Hàng Y Y liền tính toán đi xem một cái.

Dù sao thì cô cũng không có thiệt hại gì.

Nếu không phải Diệp Sơ Dương, kia cũng không có gì tổn thất, nhưng nếu là Diệp Sơ Dương, vậy xuất sắc!

Thậm chí Hàng Y Y còn nghĩ đến cảnh phòng phát sóng trực tiếp bị oanh tạc vì gặp được Diệp Sơ Dương.

Vì thế, lúc Diệp Sơ Dương đang chọn đồng hồ, cô thật cẩn thận đi tới bên cạnh Diệp Sơ Dương.

Đại khái bởi vì nơi này là cửa hàng, nên Diệp Sơ Dương cũng không chú ý có người tới gần mình. Cô chỉ đơn thuần cho rằng đối phương là khách hàng mà thôi.

Mãi cho đến lúc cô xách túi mới ý thức được có chỗ không đúng.

Giờ phút này ánh mắt âm u của Diệp Sơ Dương nhìn cô nương cầm điện thoại đang đứng ở trước mặt mình, nhịn không được mà vươn tay đỡ trán.

Vừa nhìn thấy cặp mắt kia và động tác của Diệp Sơ Dương, trong nháy mắt các bình luận lần nữa lại oanh tạc trên màn hình.

“Ha ha ha ha ha, không sai, tuyệt đối đúng là Diệp Sơ Dương!”

“Ha ha ha ha ha ha bệnh tâm thần! Diệp công tử khẳng định là đã biết được Y Y đang phát sóng trực tiếp.”

Diệp công tử: Vẻ mặt đầy tuyệt vọng.”

“Cười chết mất, Y Y bá chủ đây là vận khí gì vậy! Tùy tiện đi dạo một cửa hàng xa xỉ đều có thể gặp được Diệp Sơ Dương ha ha ha ha, không phải là có độc đi!”

“Y Y chạy nhanh đến phỏng vấn Diệp Sơ Dương một chút đi! Thuận tiện xin luôn chữ ký đi!”

“Oa, Diệp công tử mang mắt kính này bộ dáng bại hoại trông rất văn nhã!”

Diệp Sơ Dương nhìn thấy trên màn hình bay qua bình luận đó, không nhịn xuống được, liền mở miệng hỏi, “Cái gã kêu tôi boại hoại văn nhã kia, cậu cho rằng tôi không nhìn thấy bình luận này của cậu à?.”

Mọi người: “……”

Các bình luận tạm ngừng một,sau đó tấc cả là ha ha ha ha ha.

Hàng Y Y tròn xoe mắt mà nhìn Diệp Sơ Dương, ngay sau đó trong ánh mắt cô tựa hồ như có ánh sáng rọi qua.