“Cậu làm ơn nói cho tôi biết, là tôi đang nằm mơ đi?”
Tự hỏi nửa ngày Thiên Diện vẫn cảm thấy khả năng mình đang nằm là khá lớn. Chỉ có nằm mơ hắn mới thấy ác ma chi mắt này mới giống tròng mắt của con người,mới có khả năng chuyển động được.
Nếu không phải mơ thì làm sao giải thích được? Làm sao vật này có khả năng chuyển động như mắt con người được chứ,nó chỉ là đồ vật để làm trang sức mà thôi.
Mặc dù Thiên Diện rất tuyệt vọng, nhưng giờ phút này Diệp Sơ Dương vẫn quyết định nói thật. Nàng duỗi tay vỗ vỗ vào bả vai hắn, dùng một loại ngữ khí hết sức đồng tình nói với hắn, “Ngượng ngùng quá, anh suy nghĩ nhiều quá.”
Bộ dạng này của Thiên Diện là hết sức bình thường.
Bởi vì hắn trước kia chưa bao giờ biết đến những loại chuyện quỷ dị này, không phản ứng kịp cũng là bình thường thôi. Không giống Diệp Sơ Dương, ở phương diện này đã là một tay lão luyện.
Diệp Sơ Dương thì chỉ thấy kinh ngạc một chút mà thôi, một giây sau đó liền có thể bình tĩnh xuống được.
Rốt cuộc thì nàng cũng đã gặp qua các chuyện quỷ dị như thế này nhiều rồi.
“Xem ra sư phụ anh hiện tại đang nằm ở trên giường, hơn phân nửa là có liên quan đến cái này ác ma chi mắt này rồi.” Vừa nói chuyện, Diệp Sơ Dương vừa đem ác ma chi mắt trong lòng bàn tay lắc lư một chút, đáy mắt hiện lên một cảm xúc khó hiểu.
Biết được vấn đề của Thu Ân Hoa nằm trên ác ma chi mắt này,Diệp Sơ Dương cùng Thiên Diệu tuy cảm thấy quỷ dị ngoài ý muốn nhưng tìm được nguyên cũng khiến cả hai đều thở phào nhẹ nhãm.
Nếu cái gì cũng không biết mới thật sự là mệt mỏi.
Điều này tuyệt đối là không thể nghi ngờ được.
Diệp Sơ Dương đang ngồi trong phòng khách mà Thiên Diện đã chuẩn bị cho nàng, thân mình lười biếng mà dựa vào trên sô pha,hai chân mảnh khảnh duỗi ra đang gác trên bàn trà,laptap màu đen đang được đặt lên trên đùi nàng,mười ngón tay thon dài của thiếu niên đang múa trên bàn phím.Nếu giờ phút này Thiên Diện đang ở đây có thể nhìn thấy trên giao diện máy tính của Diệp Sơ Dương hiện lên những đồ vật có hình dạng kỳ quái.
Diệp Sơ Dương đang vào một trang web mà người bình thường không thể nào biết được
Trang web này rất đặc biệt.
Không ai biết rốt cuộc là ai thành lập, chỉ biết là nó phân thành rất nhiều tầng, mỗi tầng mỗi lãnh vực khác nhau trên thế giới. Diệp Sơ Dương hiện tại truy cập vào tầng đang nói các kỳ văn lục dị của các quốc gia.
Còn các tầng khác,có tầng nói về phong thuỷ, có tầng nói về vũ khí mà các quốc gia đang sử dụng, về cách sử dụng các vũ khí, về chuyện thuê người giết người vân vân.
Nhưng là người bình thường đều sẽ không tùy ý đi tiếp xúc với các tầng khác không liên quan đến mình.
Diệp Sơ Dương ở thanh tìm kiếm gõ mấy chữ ‘ ác ma chi mắt quốc gia M ’, sau đó chờ đợi trang web dịch chuyển.
Trong vài giây ngắn ngủi, trang web đã nhảy đến trang mà Diệp Sơ Dương đang muốn tìm đồ vật ở trên thanh tìm kiếm.
Ác ma chi mắt.
Luôn luôn được hoàng thất nước M tôn sùng là đồ vật tượng trưng cho sự tôn quý nhất,cũng là một bảo bối được để ý nhất.
Đơn giản là bởi vì cái ác ma chi mắt này lai lịch không bình thường.
Nó cũng không phải một vật trang sức bình thường, mà nó là tà vật. Chỉ là hoàng thất nước M không muốn tin tưởng nó là tà vật mà thôi.
Vừa rồi Diệp Sơ Dương chính mình nhìn thấy tròng mắt màu lam kia chuyển động,thì nàng xác định đúng là tròng mắt của con người chế thành. Trong lời đồn, mấy trăm năm trước hoàng thất nước M có một vị công chúa trời sinh tính thiện lương, nhưng từ khi kết giao cùng với một cô gái học cùng thì lúc sau liền có biến hóa. Đến nỗi những biến hóa đó cũng có nhắc đến.
Nghe nói,vị công chúa kia từ thiện lương trở thành bụng dạ hẹp hòi, ghen ghét người khác. Thậm chí có một lần nàng cảm thấy bạn học nữ kia so với chính mình thì đẹp hơn liền động thủ phá nát mặt đối phương.
Từ đó về sau, vị kia công chúa kia ác danh liền bị truyền ra ngoài.
Hơn nữa,vị công chúa đó hoàng thất loại bỏ trở thành một người lưu lạc.