Anh trộm bản vẽ đi,lát nữa hội đấu giá tính sao?". Nghe được lời nói của Thiên Diệu,Diệp Sơ Dương nhìn về phía hắn chớp chớp mắt hỏi.
Nghe vậy, Thiên Diệu đáy mắt càng thêm thâm thúy.
Tuy phía trước có cùng Diệp Sơ Dương tiếp xúc qua, nhưng là lúc này đây Diệp Sơ Dương cho hắn cảm giác tựa hồ càng tốt hơn. Ít nhất tuyệt đối không giống như trong lời đồn nhát gan yếu đuối.
Điểm này hắn đã nhìn ra từ lần trước lúc Diệp Sơ Dương giằng co với tập đoàn Evil.
Chẳng qua lần trước chứng minh Diệp Sơ Dương can đảm mà lúc này đây là thể hiện chỉ số thông minh của Diệp Sơ Dương.
Chẳng trách có thể làm cho người đàn ông lạnh nhạt như Diệp Tu Bạch nhìn bằng con mắt khác thì ra là có nguyên nhân.
Thiên Diệu cười nhạt nhìn nàng,đại khái cũng biết thiếu niên trước mắt này hẳn là sẽ không rời đi, nên đi tới một bên trên sô pha ngồi xuống, mười phần tùy ý nhàn nhã nói, “Chú út cậu không nói cho cậu biết sao, một phần bản vẽ thiết kế trong hội đấu giá này không nhất định là thật.”
“Cho nên thuộc hạ bên người Lục Cảnh Hành từ lúc vào tòa nhà này liền không thấy bóng dáng, cậu cho rằng hắn là đi làm cái gì?”
Là đi xác nhận bản thiết kế muốn bán trong hội đấu giá này rốt cuộc là thật hay giả.
Nếu là đồ thật thì Diệp Tu Bạch cùng Lục Cảnh Hoành không ngại trả thêm chút tiền để mua, Nhưng là nếu là hàng giả mà nói, thì khả năng bọn họ vận dụng thủ đoạn thật không tầm thường.
Dù sao cũng là hội đấu giá phi pháp, xảy ra chuyện gì cũng không tính là đại sự.
Chỉ nhìn đến thủ đoạn mạnh,thân thế cao thì cũng đủ biết chủ nhân của hội đấu giá này tương đối lợi hại.
Thấy Diệp Sơ Dương toát ra thần sắc hơi hơi hiểu rõ, Thiên Diệu liền tiếp tục cười mở miệng giải thích, “Trong tình huống bình thường, đồ vật trong hội đấu giá đều là thật,hơn nữa đều là thứ tốt. Nhưng là những cái đó tuy rằng được xưng là bảo bối, thì đồ vật như thế nào có thể so được với một bản thiết kế vũ khí?”
Cái gọi là bảo bối kỳ thật chỉ là vật ngoài thân.
Sinh không mang đến, chết không mang theo, chỉ là đồ phàm tục.
Nhưng bản vẽ thiết kế vũ khí thì không giống nhau.
Có thể làm Diệp Tu Bạch cùng Lục Cảnh Hành đều để ý đến bản thiết kế đó, nếu là thật làm ra một thứ vũ khí mới, đại khái có thể sẽ làm điên đảo một quốc gia.
Thậm chí là rất nhiều quốc gia.
Loại đồ vật này không biết có bao nhiêu người thèm nhỏ dãi.
Lúc này Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch bọn họ đã ở trong cái kia vòng luẩn quẩn kia đã lâu rồi,nên biết hôm nay người tới, có bao nhiêu quốc gia súng ống đạn dược.
Dù sao đây là thành ý của tôi, nếu cậu nguyện ý cùng ta hợp tác, một phần bản thiết kế chân chính liền tặng cho cậu.” Thời điểm nói những lời này, Thiên Diệu cường điệu tăng thêm hai chữ ‘ chân chính ’.
Nghe Thiên Diệu nói chuyện, Diệp Sơ Dương vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh.
Hơn nữa Diệp Sơ Dương giờ phút này còn mang khẩu trang, Thiên Diệu trong khoảng thời gian ngắn cũng thấy không rõ biểu tình trên mặt của Diệp Sơ Dương.
Bất quá, hắn có 90% nắm chắc ——
Diệp Sơ Dương nhất định sẽ đồng ý.
Bởi vì Diệp Tu Bạch là thật sự cần thứ này.
Kế tiếp vài phút, Diệp Sơ Dương không nói lời nào, Thiên Diệu cũng tiếp tục trầm mặc, hai người nhìn qua bộ dáng giống như đều thập phần an tĩnh.
Thời gian qua một lúc, cuối cùng rốt cuộc vẫn là Diệp Sơ Dương thỏa hiệp trước
Nàng hỏi, “ Anh muốn tôi giúp anh cái gì?”
Vấn đề tóm lại là nàng muốn hỏi cho rõ ràng, như vậy mới dễ hợp tác.
Tuy nói Diệp Sơ Dương chính xác là coi trọng bản vẽ kia, nhưng là chuyện giúp đỡ Thiên Diệu cũng cần thiết phải nằm trong khả năng của nàng mới được.
Bằng không đến lúc làm không được thì thật xấu hổ.