Thời gian sau đó, Nhiễm Giai Hàm trầm ngâm không nói thêm bất cứ câu nào.
Vì cô sợ mình không cẩn trọng sẽ kêu thét lên sau đó khiến Ôn Phi Vũ giật mình.
Ai bảo thân thế của Diệp Sơ Dương lại khủng như vậy?
Lúc này, Nhiễm Giai Hàm bất ngờ nghĩ tới việc trên mạng có người nói Diệp Sơ Dương dựa vào việc lên giường với đàn ông để nổi tiếng, chắc chắn sau này nếu biết được thân phận thật sự của Diệp Sơ Dương sẽ thấy bị tát mặt bôm bốp?
Càng nghĩ Nhiễm Giai Hàm càng thầm thở dài.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Ôn Phi Vũ nhanh chóng đưa Nhiễm Giai Hàm về tới dưới căn hộ của cô.
Nhiễm Giai Hàm khi xuống xe liền nhìn đối phương một cái, sau khi trầm ngâm một hồi cuối cùng vẫn nói một câu: "Cám ơn Ôn thiếu."
Nghe vậy, ánh mắt người thanh niên lập tức thoáng qua vẻ rầu rĩ.
"Không cần nói cám ơn với tôi, ngủ sớm đi nhé."
Vừa nói anh vừa giơ tay bóp trán, bây giờ điều anh sợ nhất là Nhiễm Giai Hàm không buồn để ý tới mình, nhưng cũng sợ Nhiễm Giai Hàm khách sáo nói chuyện với mình như vậy, cảm giác này thật khó chịu.
Aizz...
Sớm biết thế này những năm qua không nên chơi bời như vậy. Bây giờ tốt rồi, người ta chỉ cần nghe thấy những sự tích huy hoàng của anh xong liền chỉ hận không thể tránh xa anh.
Ôn Phi Vũ nghĩ nếu như có thể, Nhiễm Giai Hàm có thể tới một hành tinh khác để trốn anh.
Đúng là đau tim.
Người thanh niên đau tim không còn gì để nói nhìn theo bóng dáng cô gái mảnh mai, chân đạp ga, xe lập tức lao đi, biến mất trong màn đêm.
***
Ngày thứ ba, Diệp Sơ Dương và Nhiễm Giai Hàm lần lượt tới vào đoàn.
Đoàn Kiệt đưa tài liệu trong tay cho Diệp Sơ Dương, rõ ràng mọi thông tin trong tài liệu đều có cả nhưng Đoàn Kiệt vẫn nói toàn bộ những thông tin đó một lượt cho cô nghe: "Nam phụ là Hà Khâm, là nam diễn viên nổi tiếng nhờ một bộ phim mạng, tuổi tác hình như chừng 23. Nữ phụ là Trình Tử Giai, cũng là nghệ sĩ của Giải Trí Tinh Quang."
Nói xong, Đoàn Kiệt cũng không biết lại nghĩ ra điều gì, ngừng một lát mới tiếp tục nói tiếp: "Nghe nói Hà Khâm là người không tồi, lễ độ và rất khiêm tốn.
Nghe Đoàn Kiệt nói vậy, ánh mắt Diệp Sơ Dương không nhìn điện thoại nữa, đôi mắt đào hoa hẹp dài ánh lên nụ cười: "Có một câu nói là khen ngợi trước dìm hàng sau. Vì thế anh khen Hà Khâm như vậy, tiếp tới có phải định chê bai gì Trình Tử Giai không?"
Đoàn Kiệt: "... Cửu thiếu thật hiểu tôi."
Diệp Sơ Dương mỉm cười: "Cũng tàm tạm."
Dù sao thì Đoàn Kiệt cũng là người quản lý của cô, hơn nữa họ đã hợp tác với nhau hơn nửa năm rồi, Diệp Sơ Dương cũng hiểu đôi chút về tính cách của Đoàn Kiệt.
Nghĩ vậy thiếu niên liền giơ tay ra hiệu cho Đoàn Kiệt: "Anh chê bai đi, tôi nghe đây."
Đoàn Kiệt nghe vậy lập tức không hề do dự, mở miệng ra liền nói rất nhiều việc liên quan tới Trình Tử Giai.
Đương nhiên không phải là họ nhiều lời hoặc nói xấu người khác sau lưng, chỉ có điều cùng là diễn viên, Đoàn Kiệt cho rằng Cửu thiếu nhà họ vẫn nên chú ý tới loại phụ nữ nghe qua có phần nguy hiểm này.
"Trình Tử Giai vào nghề từ một chương trình sắc đẹp, trước đây từng đi hát. Sau câu được một sếp tổng của công ty họ nên mới bắt đầu phát triển sang diễn xuất. Chỉ có điều phát triển được ba năm, khả năng diễn xuất vẫn vô cùng tồi tệ.
"Đợi một chút." Diệp Sơ Dương bất ngờ ngắt lời Đoàn Kiệt, "Vậy chẳng phải bộ phim này sẽ bị phá hỏng sao?"
"Cũng không thể nói vậy được, nữ phụ trong bộ phim này có thể nói cô ta có thể diễn theo đúng bản sắc, vì thế không cần tới khả năng diễn xuất."
Đoàn Kiệt nói rất nghiêm túc, khóe miệng Diệp Sơ Dương không khỏi co giật.