Khi câu nói của Diệp Sơ Dương vừa dứt, người theo dõi trong livestream cũng nghe ra được giọng nói ấy chính là của chú út từng xuất hiện trong live stream của công tử nhà họ, sau khi cảm thấy cạn lời, dòng chữ trên màn hình lại càng trở nên điên cuồng.
[Đỉnh!]
[Tốc độ lật mặt này quả đúng là vô địch!]
[Nói đùa một câu nhé, Diệp Sơ Dương hèn trong tích tắc!]
[Cười chết đi được, chả phải ban nãy cậu còn chém lên tận trời sao? Bây giờ sao lại hèn rồi? Mặt mũi để đi đâu được chứ?]
[Streamer chém gió bỗng chốc trở thành con thỏ trắng.]
[Xin lỗi nhé, đôi CP chú cháu này tôi cược chắc luôn!]
[Ha ha ha ha ha điên rồi! Hóng ám ảnh tâm lý của công tử nhà tôi.]
Với những dòng chữ đang điên cuồng hiện lên trên màn hình máy tính, Diệp Sơ Dương chỉ đành coi như mình không nhìn thấy gì hết. Cô chỉ chớp chớp mắt nhìn về phía người đàn ông đang đứng bên cạnh.
Diệp Tu Bạch cũng chẳng phải đồ ngốc.
Anh vừa nhìn biểu cảm của tên nhóc con nhà mình là biết ngay chắc chắc cô lại làm ra cái trò gì rồi. Chỉ là anh không thể vào ống kính để nhìn xem rốt cuộc trên màn hình hiện lên những cái gì.
Trầm tư một hồi, giọng nói trầm khàn của người đàn ông chậm rãi vang lên: “Cậu có biết cái gọi là lưu lại clip không?”
Diệp Sơ Dương: “…..Chú út, chú cháu mình có gì bình tĩnh nói chuyện, thật sự là cháu nói với bọn họ cháu ở bên trên mà thôi, tầng 15 lẽ nào còn không phải ở trên sao!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tu Bạch lạnh lùng lườm cô một cái.
Anh quả thực quá rõ cái tính thối này của tên nhóc nhà mình rồi.
Có điều~~
Sau này vẫn còn nhiều cơ hội để dạy bảo tử tế.
Vì vậy nên anh cũng chẳng nói thêm gì nữa, chỉ bảo: “Đừng live stream quá lâu, nghỉ sớm đi.”
Nói xong câu này, ánh mắt của người đàn ông trầm tư nhìn cô một cái rồi đi qua cô để tới thư phòng ở lầu hai.
Chẳng ngờ~~
Camera quay vô cùng rõ nét đôi chân dài cùng bóng dáng của Diệp Tu Bạch.
Diệp Sơ Dương còn chẳng kịp nhắc nhở.
Cô chớp chớp mắt, quay đầu về sau nhìn, há mồm ra nhưng lại vẫn kịp nén lời lại, sau đó cô cầm điện thoại lên gửi tin wechat cho đối phương.
[Diệp Tiểu Cửu: Chú út à, tư thế lên lầu ban nãy của chú có phải là chưa kịp chuẩn bị không? Camera quay chú vào rồi.]
[Diệp Tu Bạch: Không sao, quay xong sớm rồi nghỉ sớm đi.]
[Diệp Sơ Dương: OK OK OK.]
Cảm nhận được chú út nhà mình không hề quan tâm tới việc bóng dáng của mình bị vào trong máy quay, Diệp Sơ Dương trong tức khắc hiểu ra được ẩn ý của đối phương. Cô cong khoé miệng lên, ánh mắt như đang cười.
Sau đó lại cười khẽ một tiếng: “Chẹp, đàn ông.”
Cũng bởi ý thức được là mình đang livestream nên ba chữ này của Diệp Sơ Dương dường như không phát thành tiếng.
Khi cô nhìn lại đằng sau một lần nữa thì mới chỉnh lại tư thế của mình rồi tiếp tục ngước mắt lên nhìn màn hình.
[Cái đẹt! Quay camera lại! Tôi muốn nhìn dung nhan tuyệt thế của chú út!]
[Á đù đôi chân này, body này, không phải là nam model chuyên nghiệp thật sao?]
[Aaaaaa Diệp Sơ Dương cậu tránh ra cho tôi!!!]
[Cái đẹt Hormone biết đi à, đẹp trai quá đi mất!]
[Càng nhìn càng thấy hai người đúng là CP.]
[Diệp Sơ Dương, cậu gửi tin nhắn cho ai vậy, cười cứ như dở hơi thế?]
Diệp Sơ Dương: ”……”
Cậu thiếu niên nghiêng đầu nhìn dòng chữ trên màn hình, nội tâm khá phức tạp
Cô mím môi, nhướng mày: “Cái người bảo tôi đi ra kia, bạn muốn xem người ta trông như thế nào à. Xin lỗi nhé, không cho xem đâu.”
Nói xong câu này, khuôn mặt của Diệp Sơ Dương lộ ra một nụ cười giả tạo.
Cái dáng vẻ đó đúng là kiểu gợi đòn lắm đây mà!
- ------------------------------
Ngoài lề: Hôm nay là Valentine, chúc các bạn đã có gấu ngày nào cũng vui vẻ hạnh phúc như Valentine, chúc các bạn chưa có gấu sớm tìm được gấu ^^
Ừhm... Thế giới này nợ Meo Meo một chú gấu như Tam gia... Hi vọng sau hôm nay ra đường đụng phải một anh tổng tài đập chai, ga lăng, lãng mạn và hài hước... Ahahaha