Chẳng phải như vậy sao?
Diệp lão còn nhớ rất rõ khi đó bảo Diệp Tu Bạch tìm vợ, kết quả là lôi ra một mớ những vấn đề như "Con không thích phụ nữ", "Cháu nội của ba chẳng phải cũng không thích phụ nữ đó sao?
Sao bây giờ lại…
Nghĩ vậy, trong đầu Diệp lão vụt lóe sáng, ông giơ tay chỉ vào người đàn ông cao lớn hỏi: "Anh tìm là nam hay nữ vậy?"
Diệp Tu Bạch: "…" Không ngờ ba mình lại hỏi ngay mấu chốt vấn đề như vậy.
Thấy Diệp Tu Bạch trầm ngâm, Diệp lão cho rằng mình đã biết được điều gì đó.
Ông mặt không cảm xúc nhìn tờ giấy trên bàn sau đó giơ tay cầm lấy vo thành một nắm, ném thẳng về phía Diệp Tu Bạch.
Diệp Sơ Dương thấy hành động của Diệp lão liền muốn giơ tay ngăn cản vật đánh úp, kết quả bị Diệp Tu Bạch kéo lại, cũng đúng lúc này, nắm giấy đập vào trán anh.
Mực trên giấy tuyên vẫn chưa khô, đập vào trán tuy không đau nhưng trên trán Diệp Tu Bạch dính đầy vết mực.
Diệp Sơ Dương: "…" Không hiểu sao cô muốn cười quá.
Thiếu niên hắng giọng một tiếng, nhìn sang chỗ khác. Đúng lúc này, mục tiêu của Diệp lão nhằm thẳng vào cô.
"Ông nghe nói gần đây con cũng không tới công ty?"
Diệp Sơ Dương: "… Ông, cháu còn bận đi đóng phim."
Diệp lão nghe vậy liền liếc cô một cái, chê bai bĩu môi: "Vậy phim cậu đóng đâu? Sao tôi không thấy?"
Diệp Sơ Dương cười hì hì hai tiếng: "Thì vẫn chưa công chiếu mà, hay là ngày mồng một Tết ông bao rạp giúp cháu đi? Tăng tiền phòng vé!"
Diệp Tu Bạch: "…"
***
Mặc dù Diệp lão rất tức giận với việc Diệp Tu Bạch tìm cho mình một người con dâu không phải là nữ nhưng giận thì sao nào?
Con trai nhà mình thích, ông còn cách nào cơ chứ?
Nói chung sao có thể để cậu ta đi chuyển giới được?
Diệp lão rất rầu rĩ, cuối cùng chỉ cũng chỉ xua tay bảo hai con người ngứa mắt ở thư phòng rời đi cho khuất mắt.
Diệp Tu Bạch và Diệp Sơ Dương rời khỏi thư phòng, vừa định ai về phòng người nấy thì gặp phải một người ở cầu thang.
Người đó chừng bốn năm mươi tuổi, dáng người cao lớn, mặc một bộ vest màu đen, kết hợp với gương mặt tuấn tú, xuất thần, cùng đôi mắt đào hoa, nhìn cũng rất ra dáng.
Không sai, người đàn ông trước mặt chính là cha đẻ của Diệp Sơ Dương, cũng chính là con cả của nhà họ Diệp, Diệp Hành Nhiên.
Đây là lần đầu tiên sau khi Diệp Sơ trùng sinh trên người Diệp Sơ Dương gặp được Diệp Hành Nhiên.
Thực ra.
Diệp Hành Nhiên không giống với đồn đại cho lắm.
Người đàn ông này tuy ngày ngày chơi bời đàn đúm nhưng hình như cũng không có vẻ buông thả quá độ, vừa nhìn qua vóc dáng cũng không mấy kém cạnh Diệp Tu Bạch.
Và đôi mắt đào hoa kia cũng rất thâm trầm sắc bén.
Khiến người khác nhìn vào cũng thấy sợ hãi.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, sau khi nhìn người đàn ông bên cạnh mình, cô lặng thinh một lát rồi mới gọi một tiếng: "Ba!"
Vừa dứt lời, người Diệp Hành Nhiên sững lại.
Người đàn ông ngây người đứng tại chỗ, đôi mắt đào hoa đen nhanh nhìn thiếu niên trước mặt không hề chớp mắt, ông mấp máy môi nhưng không nói ra tiếng.
Diệp Tu Bạch thấy vậy liền giơ tay xoa đầu thiếu niên.
Diệp Sơ Dương lại ngước mắt nhìn anh, chú ý thấy nét dịu dàng trong mắt anh cô liền mím môi gọi lại Diệp Hành Nhiên một tiếng.