Bên dưới dòng weibo này là một đoạn clip dài chừng hai giây.
Clip khôi phục hoàn chỉnh hàng loạt sự việc xảy ra giữa Diệp Sơ Dương và Ngu Nhan Trạch ở trước cửa thang máy.
Bao gồm câu trả lời của Diệp Sơ Dương cho câu nói "Diệp Sơ Dương, tôi biết vì tôi từ chối cậu một lần nên cậu ghét tôi, nhưng không thể làm tình nhân thì cũng có thể làm bạn bè mà? Bây giờ mọi người đều là người của công chúng, giữ thể diện cho đối phương một chút không được sao?" của Ngu Nhan Trạch.
Sau khi xem toàn bộ clip, fans của Diệp Sơ Dương đều bật cười.
"Lợi hại đấy, Ngu Nhan Trạch!"
"Công tử nói đâu sai, thể diện là do mình tự giành lấy, không phải người khác cho. Ngu Nhan Trạch mặt dày quá!"
"Ha ha ha, buồn cười chết mất, không thể làm tình nhân thì có thể làm bạn bè, công tử nhà chúng tôi có nói muốn làm tình nhân với anh không?"
"Là fans của công tử, công tử thích nam hay nữ cũng không thành vấn đề, bọn em ủng hộ mọi quyết định của công tử, nhưng nếu như đối phương là Ngu Nhan Trạch, em chỉ có thể nói rằng công tử mắt mù, nhưng may quá, việc này không xảy ra..."
"Ngu Nhan Trạch muốn nổi tiếng tới phát điên rồi sao? Thực lòng không hiểu anh ta nghĩ sao nữa?"
Đúng vậy, thực ra so với người bình thường khác, Ngu Nhan Trạch đã khá may mắn rồi. Bây giờ chẳng qua mới chỉ là sinh viên năm thứ nhất nhưng đã là nam chính của một bộ phim truyền hình, hơn nữa giờ còn tham gia vào siêu phẩm hợp tác của hai đạo Diễn Hi Cẩm Thần và Cyrillic.
Vận may đó không phải ai ai cũng có được.
Nhưng Ngu Nhan Trạch lại tận tay phá hủy tất cả.
Anh ta quá nóng vội, đồng thời quản lý Tống Linh của Ngu Nhan Trạch cũng quá nóng vội.
Trong phòng khách sạn, Ngu Nhan Trạch mắt đỏ ngầu theo dõi những lời chửi rủa, thảo phạt mình sau đó ném mạnh điện thoại lên tương, hai tay ôm đầu, cúi đầu khóc nức nở.
Thực sự anh ta không ngờ một kế hoạch kín kẽ như vậy lại biến thành như thế này.
Rõ ràng trong sự cố đó anh ta mới là người bị hại nhưng lúc này tình thế hoàn toàn thay đổi.
Khi Tống Linh sa sầm mắt bước vào phòng thì nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi đang ủ dột ngồi trên sofa.
Ngay lập tức sắc mặt Tống Linh từ sa sầm trở thành bất mãn, cô ta nhanh chóng bước tới bên cạnh anh, bàn tay đeo nhẫn giữ lấy vai đối phương, lạnh giọng nói: "Sao vậy, mới vậy thôi đã không chịu được rồi?"
"Lẽ nào tôi còn phải cười nữa sao?"
Bất ngờ nghe Tống Linh nói vậy, Ngu Nhan Trạch ngẩng đầu lên, tức giận nhìn người phụ nữ trước mặt.
Lúc này đây, trong đầu Ngu Nhan Trạch nghĩ rất nhiều điều.
Ví dụ như...
Nếu không vì nghe theo lời người đàn bà trước mắt, lúc này chắc chắn anh ta sẽ không phải chịu sự khiển trách của nhiều người tới vậy.
Tất cả đều là do Tống Linh làm.
Anh ta vừa bước chân vào nghề này, sao có thể chìm nhanh tới vậy?
Tống Linh nhìn đôi mắt đỏ ngầu của chàng trai trẻ trước mắt, liền giáng hắn một cú tát lên mặt anh ta: "Ngu Nhan Trạch, chẳng qua chỉ là một việc cỏn con mà thôi."
"Vậy mà còn là việc cỏn con sao? Mọi người đều biết chị và tôi đang hãm hại Diệp Sơ Dương!" Ngu Nhan Trạch tức giận thét lên.
Cư dân mạng đâu phải là kẻ ngốc, huống hồ họ cũng rất thù dai.
Một vụ bê bối cũng có thể được lôi ra bất cứ khi nào cảm thấy anh ngứa mắt.
Không còn phải bàn cãi, việc anh ta và Tống Linh hãm hại Diệp Sơ Dương lần này sẽ trở thành bê bối cả đời không thể xóa nhòa của anh ta.