Sự xuất hiện của Mộ Tấn Hoa càn quét bầu không khí trong đại sảnh.
Chỉ cần có một người biết được thân phận của Mộ Tấn Hoa, chẳng bao lâu, tất cả mọi người đều tường tận.
Bọn họ giương mắt nhìn trưng trưng Mộ Tấn Hoa đi đến trước mặt Diệp Sơ Dương, bộ dạng giao lưu như rất thân thiết. Xem tình hình, rõ ràng không phải trạng thái đối đãi của một cấp trên đối với nghệ sĩ dưới trướng mình.
Thoạt nhìn, hiển nhiên thâm sâu muôn phần.
Nhưng cũng chẳng ai ngu ngốc lấy chuyện của hai người đi bàn tán. Dù sao thì, Diệp Sơ Dương chả có bối cảnh gì để gây hấn, nhưng Mộ Tấn Hoa thì không được. Thân là CEO chấp hành của một công ty giải trí lớn nhất đất nước, Mộ Tấn Hoa đích thực có năng lực đi phá đổ, đóng băng một nghệ sĩ.
Vận mệnh của họ trong mắt Mộ Tấn Hoa chẳng qua như những con kiến nhỏ mà thôi.
Trong góc khuất, Tống Linh đứng đơn độc một mình, Ngu Nhan Trạch vừa vào phòng thử vai, nên chỉ có một mình cô theo dõi được khung cảnh khi nãy. Sắc mặt của cô ta không được tốt cho lắm, trong đầu cô hồi tưởng lại cảnh tượng khi nãy, trong lòng bỗng nảy sinh một ý định,...
Chẳng phải Diệp Sơ Dương họ Diệp sao!
Và Cảnh Hoàn là công ty dưới trướng của Diệp Thị, giữa hai bên có mối quan hệ gì không?
Nếu không có thì chẳng sao, còn nếu Diệp Sơ Dương thật sự là người của nhà họ Diệp, vậy cô ta có tư cách gì chống chọi với cô?
Tống Linh nghĩ bụng, hơi cau mày, cảm thấy lát hỏi kĩ Ngu Nhan Trạch vẫn hơn.
*
Trong phòng thử vai Cận Thanh Vân, Mộ Tấn Hoa vừa xuất hiện đã mang theo tác phong mạnh mẽ, anh ta nhìn một phen nam diễn viên đang đứng ở một bên, sau đó đi tới vị trí kế Hi Cẩm Thần và ngồi xuống.
Hi Cẩm Thần liếc anh ta một phen, dường như có chút bất ngờ đối với sự xuất hiện của anh ta. Nhưng cũng chẳng nói gì nhiều.
Đợi đến khi nam diễn viên kia kết thúc cuộc thử vai, Hi Cẩm Thần mới quay mặt nhìn anh, tuy khuôn mặt không có biểu cảm gì đặc biệt, nhưng giọng điệu mang theo vẻ thân thiết, anh hơi nhướng mày hỏi: "Hôm nay cơn gió nào mang Mộ tổng tới đây vậy?"
Hi Cẩm Thần và Mộ Tấn Hoa được xem là bạn hợp tác làm ăn trên thương trường, đa số phim của Hi Cẩm Thần đều có sự đầu tư của Cảnh Hoàn. Ngoài ra, quan hệ của hai người còn là bạn tốt của nhau.
Biết rõ Hi Cẩm Thần đang trêu đùa mình, Mộ Tấn Hoa hơi nhếch môi: "Thân là nhà đầu tư đến đây theo dõi buổi thử vai, có gì không ổn sao."
"Đổi thành những nhà đầu tư khác thì không sao, nhưng anh không như họ." Bọn họ hợp tác nhiều năm nay, Hi Cẩm Thần thực sự chưa bao giờ thấy anh ta quan tâm bộ phim nào tới nỗi đích thân đến theo dõi buổi thử vai.
Cho nên…
Định gạt ai sao.
"Rốt cuộc có chuyện gì?" Hi Cẩm Thần hỏi thêm lần nữa.
Chuyện cũng tới nước này, Mộ Tấn Hoa không định giấu giếm, anh nhướng mày trực tiếp nói ra lý do của mình, "Vai diễn này đã xác định chưa?"
Hi Cẩm Thần cũng nhướng mày theo.
Ồ, quả thật vì vai diễn mà xuất hiện ở đây.
Anh chống tay gác cằm, chậm rãi nói từng chữ: "Mấy hôm trước ngồi dùng bữa người của Cảnh Hoàn đã không ngừng ám chỉ gợi ý, cho nên làm phiền anh có thể nói cho tôi biết Diệp Sơ Dương là thần thánh phương nào không?"
"Cậu ta họ Diệp."
Nghe vậy, Hi Cẩm Thần sững sờ, tiếp đó, Hi Cẩm Thần cau mày, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Một thoáng sau, câu trả lời không chắc lắm của anh ta vang lên: "Cửu thiếu nhà họ Diệp?"
Hi Cẩm Thần cùng xuất thân từ hào môn, đối với nhà họ Diệp vẫn có chút tìm hiểu. Cũng từng tận mắt gặp gỡ với vài vị thiếu gia nhà họ Diệp, chỉ có một vị ngoài lề…
Cửu thiếu nhà họ Diệp.
Cho nên, người duy nhất kia có lẽ đã xuất hiện.