Editor: Tiện Thần
Sau vài giây trầm mặc, màn hình lại bắt đầu điên cuồng rầm rộ chữ.
【 Mãnh liệt cảm giác được Diệp công tử đây lấy anti ra biểu đạt tâm trạng nha. 】
【 Ha ha ha ha, Diệp công tử, cậu dùng sức đáp trả cho tui, tui muốn nhìn anti gì đó bị người khác vặn lại thế phản ứng thế nào! 】
【 Oa, hôm nay có phải tui sẽ được xem idol đối chiến anti?? 】
【 Tui có chút kích động, xin hỏi hiện tại anti có phải chột dạ hay không? Hay là sợ hãi? Phải biết rằng các người nhiều người như vậy, nếu bị một minh tinh làm cho nghẹn thì cũng quá mất mặt nhỉ?? 】
【 Tui phát hiện fans Diệp Sơ Dương là một tập đoàn người kỳ lạ trong giới fan. Fans nhà người khác lúc xem đến idol nhà mình bị chửi rủa, mỗi người đều đứng ra điên cuồng chửi lại đối phương. Tại sao tới Diệp Sơ Dương liền biến thành fans xem chính chủ đáp trả??? 】
【 Đúng vậy đúng vậy, mấy người không đau lòng sao? 】
【 Ai kêu fans bọn tui năng lực chiến đấu không bằng thần tượng chứ?】
Nói đến đây, đông đảo các fans cũng khá bất đắc dĩ. Bọn họ đương nhiên cũng muốn đấu tranh vì thần tượng á! Tựa như vừa rồi nhìn đến nhiều đá bẩn ném như thế, trời biết trong lòng bọn họ bực tức thế nào.
Nhưng nói thật, công lực đáp trả của bọn họ không đủ nha. Đáp trả cũng yêu cầu kỹ xảo hiểu không? Vì vậy cũng chỉ có thể đem hy vọng ký thác lên bản thân Diệp Sơ Dương. Trên thực tế, Diệp Sơ Dương xác thật cũng không phụ nguyện vọng của mọi người gửi gắm.
Ở thời khắc này, cô giống như đã hoàn toàn quên mục đích phát sóng trực tiếp hôm nay là muốn cho fans công đạo, nói rõ một chút sự tình. Giờ phút này cô đã hoàn toàn đắm chìm bên trong bầu không khí bản thân, siêng năng chiến đấu với anti.
“Bạn kia hỏi tôi khi nào đi tìm chết. Aiz, người đầy tai họa như tôi ấy mà, chắc cũng phải sống trăm năm nữa, mấy người ăn học nhiều thế cũng không biết à?”
“Còn có người kia nói nếu ngày nào đó tôi đã chết nhất định sẽ đưa vòng hoa. Nói thật tôi cảm thấy cấp bậc vòng hoa tôi muốn bạn hẳn là không có tiền mua đâu.”
“Mãnh liệt đề nghị tẩy chay tôi? Mãnh liệt đề nghị làm gì chứ, có bản lĩnh thì tự mình tẩy chay phong sát tôi đi không phải tốt sao? Chốt lại vẫn là muốn cầu xin người khác, có thấy mất mặt không?”
“Lớn lên xấu xí? Bạn nói tôi lớn lên xấu xí? Bạn ra cửa quên mang kính còn quên não luôn à?”
“Mong tôi nhanh đi tìm chết? Tôi sợ là nguyện vọng này không thực hiên được rồi. Xin lỗi nhé.”
Thời điểm Diệp Sơ Dương mặt vô biểu tình đáp trả, bỗng nhiên bên cạnh vươn ra một bàn tay, nhẹ nhàng vỗ vào đầu cô, “Nói chuyện đàng hoàng đi.”
Diệp Sơ Dương: “……Dạ.”
Xem ra công phu đáp trả người khác hơi chuyên nghiệp chút Diệp Tu Bạch đã nhìn không được.
Hơn nữa……
Diệp Sơ Dương yên lặng nghĩ nghĩ, cảm thấy mình nếu thật sự lại tiếp tục chém nữa phỏng chừng cũng thả bản thân bay luôn, đến lúc đó lại làm khó bên quan hệ xã hội của Cảnh Hoàn. Trong chút thời gian suy nghĩ, Diệp Sơ Dương thậm chí đã nghĩ đến hot search chiều nay tiêu đề là cái gì ——
#Diệp Sơ Dương đáp trả.
#Diệp Sơ Dương mắng anti.
#Diệp Sơ Dương không tố chất.
Dù sao sẽ không có cái nào nói tốt cho cô. Nghĩ đến đây cô chỉ có thể cảm thán một tiếng, sau đó chậm rì rì nói, “Được rồi được rồi, nghe tôi nói này, chúng ta hãy làm thiếu niên ba tốt, thanh niên năm tốt có tu dưỡng. Các vị bên quan hệ xã hội làm việc cũng khó khăn lắm rồi, chúng ta hãy khiến những anti đó nhận ra bọn họ cùng thanh niên năm tốt chúng ta thua kém ở chỗ nào.”