Edit: Tử Đằng
Diệp Sơ Dương: “.......”
Đột nhiên nghe được những lời này của Diệp Tu Bạch, Diệp Sơ Dương tức khắc lâm vào trầm mặc bên trong.
Cô còn cho rằng chú út của cô đã không giận.
Cô cho rằng chính miệng mình đã đem người dọa được rồi.
Nhưng mà vẫn không ngờ -----
Cái tên Diệp Tu Bạch này là kẻ lừa đảo!
Lúc này sau khi đã biết tâm trạng Diệp Tu Bạch vẫn luôn lý trí, không giống với trong tưởng tượng của cô, Diệp Sơ Dương toàn bộ hành trình đều giống như học sinh tiểu học, an tĩnh đặt hai tay lên đùi, ngồi thẳng lưng.
Túc Nhất ngồi trên ghế điều khiển, nhìn thấy bộ dạng này của Cửu Thiếu nhà mình, không nhịn được, khóe miệng cười cười một chút.
Tuy rằng hiện tại bộ dạng Cửu Thiếu nhà bọn họ nhìn ngoan ngoãn giống như học sinh tiểu học, nhưng không biết vì sao, nhìn thấy biểu hiện này của cô, đối phương vẫn cảm thấy như cô đang tấu hài.
Nghĩ đến đây, Túc Nhất yên lặng sờ sờ mũi mình.
Xe thật nhanh vào khu biệt thự số 9 Diệc Viên.
Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch hai người trở lại chung cư, người trước bước vào định coi như không phát sinh chuyện gì, đã bị Diệp Tu Bạch đột nhiên túm chặt cổ áo, thậm chí còn gượng ép nhấc lên. (ý là túm cổ áo nhấc lên)
Diệp Sơ Dương bất thình lình bị cảm giác quỷ tha ma bắt ở cổ làm hoảng sợ, vội vàng che cổ mình lại, “Chú út, chú muốn bóp chết cháu à! Bóp chết thì không có bạn gái đâu!”
Nghe vậy, người đàn ông thần sắc nhàn nhạt liếc cô một cái, sau đó buông lỏng tay, trực tiếp đem người ném vào trên Sofa.
Một màn không khách khí này, làm cho Diệp Sơ Dương hơi choáng váng.
Cô tỏ vẻ đáng thương, cười cười ủy khuất, nhìn người đàn ông trước mặt, lại lần nữa bị ánh mắt anh ta thu hồi những diễn tinh dục vọng của cô, lại lần nữa ngồi yên lặng.
Diệp Tu Bạch đi vào ngồi xuống đối diện cô, “Tối hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Hả? Chú còn không biết à?” Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt có chút nghi hoặc hỏi “Vậy sao chú lại có thể đến cục cảnh sát đón cháu trước vậy? Đừng nói là Lương Cẩm Tú gọi điện thoại cho chú nha???”
Đột nhiên nghe thấy câu hỏi như thế, Diệp Tu Bạch trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Rõ ràng ban đầu đang là anh hỏi chuyện, như thế nào hiện tại lại biến thành đối phương hỏi anh rồi?
Anh véo véo ấn đường, tuy rằng cảm thấy hơi bất đắc dĩ, nhưng nhìn thấy tên nhóc nhà mình đang chớp chớp đôi mắt đáng yêu, cuối cùng vẫn là mềm lòng, anh nói “Trên Weibo có người quay video cậu đánh nhau với người ta.”
Diệp Sơ Dương: “........”
Không phải chứ, chuyện này mới xảy ra chưa được bao lâu mà, như thế nào video đánh nhau liền đều có cả?
Dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Tu Bạch, Diệp Sơ Dương móc di động của mình ra, sau đó nhanh chóng đổ bộ Weibo, click mở hot search.
Quả nhiên, thật đúng như những lời tên Ôn Phi Vũ này nói.
Hiện giờ Hot Search trên TOP đầu là -----
Diệp Sơ Dương, Ôn Phi Vũ đánh lộn ở quán bar.
Diệp Sơ Dương: “........”
Cô yên lặng cất di động, sau đó đem sự tình xảy ra ở quán bar nói hết một lượt.
Sau khi dứt lời, cô giơ tay lên lần nữa nhắc lại, “Cháu chẳng phải đã hứa với chú là không uống rượu sao? Hắn ta còn muốn ép cháu uống, cháu không uống liền không cho cháu đi, cháu có thể làm gì bây giờ? Tính bạo lực vừa lên tới, chính là một đạp.”
Nghe được những lời giống như giải thích này của Diệp Sơ Dương, lại không giống như biện hộ cho mình, ánh mắt Diệp Tu Bạch lóe lóe.
Cuối cùng, sau khi nhìn chăm chú thiếu niên, Diệp Tu Bạch nhẹ giọng nói, “Về sau kêu Túc Thất đi theo cậu, đến lúc đó nếu cần động thủ cũng không cần cậu động thủ.”
Diệp Sơ Dương: “........”
Không phải chứ, cốt truyện ở đây cô có bổ não ra trăm ngàn lần mà nói cũng không giống vậy.
Cô cho rằng Diệp Tu Bạch sẽ đánh cô một trận. Kết quả lại nói một câu làm rung động như vậy.