Edit: Tử Đằng
Diệp Tu Bạch: “..............”
Hình như cũng thích thích.
Mặc dù cảm thấy hơi tội lỗi, nhưng thực tế thì, Diệp Tu Bạch đúng là có điểm thích cái cảm giác tên nhóc nhà mình leo lên đầu mình mà diễu võ dương oai làm xằng làm bậy.
Cái cảm giác này này thật sự giống như tên nhóc nhà anh thực sự đem anh trở thành hậu thuẫn, trở thành chỗ dựa.
Nói tóm lại thì đúng là quá tốt!
Nên lúc này đây, sau khi nghe Diệp Sơ Dương nói, Diệp Tu Bạch liền im lặng bên trong.
Luận về tài ăn nói, anh khẳng định là không nói lại Diệp Sơ Dương.
Cho nên, thà rằng chẳng nên nói gì thì hơn.
Nghĩ đến đây, Diệp Tu Bạch cũng thấy hơi mệt tim.
*
Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch ăn cơm tối trong tâm trạng rất vui sướng. Trong lúc ăn, chủ yếu vẫn là Diệp Sơ Dương ăn, còn Diệp Tu Bạch anh trước sau như một ngồi nhìn cô ăn.
Trước khi gặp Diệp Sơ Dương, Diệp Tu Bạch cũng không cảm thấy anh là người không thích xử lý mọi chuyện theo tình cảm, nhưng kể từ khi gặp cái người kia rồi, anh mới phát hiện ra suy nghĩ của mình lúc trước thật sai quá sai rồi.
Sau khi gặp người mình thích, không những nguyên tắc bị phá vỡ, mà cả tính cách cũng thay đổi luôn.
Sau khi ăn cơm tối xong, hai người chậm rãi tản bộ ven đường về nhà.
Lúc này, Diệp Sơ Dương đã tháo khẩu trang ra, có thể nói là không sợ hãi gì.
Vốn dĩ hiện tại cũng là buổi tối, hơn nữa lúc này còn có mưa rơi, lại còn có dù che, ai sẽ nghĩ đến Diệp Sơ Dương không bận chạy show mà lại ở trên đường phố đi dạo chứ?
Không thể nào!
Còn nữa, có khi những người khác cũng không ai nghĩ Diệp Sơ Dương tâm tình đang tốt lại đi chạy ra đường cái mà dầm mưa đâu.
Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch hai người liền như vậy một đường trở về chung cư. Mưa rơi xuống tuy không lớn, nhưng hai người đi dưới mưa lâu như vậy, trên ống quần và giày cũng bị vấy bẩn.
Ban đêm, tâm trạng của Diệp Sơ Dương thực sự rất tốt, đã ngồi xếp bằng trên sàn nhà ngồi trước ghế sofa, thân mình lười biếng dựa vào lòng ngực người đàn ông nào đó, lướt Weibo.
Suy nghĩ một chút thì cũng thật làm khó Diệp Tu Bạch.
Ngày thường anh luôn là một người đàn ông nghiêm túc, nhưng lúc này có sofa lại không ngồi. Chỉ vì muốn làm cho cô được dựa thoải mái một chút, lại đi ngồi dưới đất cùng với cô.
Diệp Sơ Dương nhìn di động, theo bản năng hỏi một câu “Thoải mái không?”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch nhìn cái đồ nhỏ nhỏ mềm mại đầy thơm tho trong lồng ngực mình, không chút suy nghĩ liền gật gật đầu.
Ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, không thoải mái sao được?
Chắc chắn là không thể rồi.
Diệp Sơ Dương không nghe được câu trả lời từ anh, ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, kết quả ai đó thuận thế mà xà xuống, hôn chụt một cái vào môi cô “Thoải mái.”
Diệp Sơ Dương: “.............”
Cảm giác được hai chữ mà chú út nhà mình thốt ra đầy khêu gợi.
Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp Sơ Dương hơi quýnh một chút.
Cô im lặng quay đầu, coi như không phát sinh chuyện gì, tiếp tục cúi đầu xem hot search trên điện thoại.
Emmmmmm.
Bên trong giống như đã dự đoán được cái gì rồi.
Khi tìm kiếm hot search, đã có tin cô và Diệp Tu Bạch buổi tối hôm nay ra ngoài ăn cơm.
Diệp Sơ Dương click mở thì vừa thấy, quả nhiên rất nhiều người đều comment rằng cô và Diệp Tu Bạch tối nay đi “hẹn hò”. Thậm chí, một số người còn đăng cả ảnh lên.
Tuy nhiên, những bức ảnh này là những bức được chụp từ phía sau rất mờ, ngay cả khi thấy được một bên mặt thì cũng không được rõ ràng cho lắm.
Những bức ảnh này đều là những bức được chụp khi hai người đang trên đường đi ăn cơm, những người này thừa dịp lúc Diệp Sơ Dương không chú ý đã chụp trộm.