Editor: Nho Mỹ.
Mọi người: "..."
Bỗng nhiên nghe được những lời này, cứ như cũng không có gì xấu xa cả.
Lúc mọi người vẫn còn nói chuyện, ba người quân nhân đã đi tới trước mặt đám Diệp Sơ Dương, hình như bọn họ không phát hiện ra cái gì cả. Tuy là không đến mức nói chuyện phiếm, nhưng tư thế đứng cũng không kém gì đám binh sĩ ở sau lưng.
Ngay sau đó, một người quân nhân mặc đồ tác chiến đứng sau Tô Dã đi lên một bước, lạnh giọng quát: "Mấy người các cậu, vừa rồi nói cái gì?"
Một giọng nói bất thình lình vang lên, tức khắc làm mấy vị khách quý sợ hãi mà run người, sau đó lại thẳng lưng, làm bộ cái dáng vẻ như nãy giờ không có chuyện gì xảy ra, đứng yên lặng.
Nếu đối thành tình huống bình thường, bây giờ người tới mà thấy bộ dạng mấy vị khách quý cũng không nói được gì, nhưng mà bọn họ đã quên, nơi này là quân doanh.
Huấn luyện viên thấy mấy người lưng thẳng tắp, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không trả lời vấn đề của hắn, sắc mặt lại càng đen: "Tôi vừa nói gì không ai nghe thấy sao? Hay là không hiểu tiếng người?"
Nghe vậy, mấy người ở đây, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Ngân Tư Phỉ nuốt nước miếng một cách vô thức, nghĩ rằng mình có nên đứng ra mà ăn ngay nói thật, nhưng mà mấy câu kia, bọn họ trao đổi cũng nhỏ tiếng, không có khả năng mấy người tổ thành viên sẽ nghe thấy.
Nếu bây giờ cô đứng ra, khai hết những lời vừa rồi nói ra, vậy thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của Mạc Tử Nghiên.
Tuy là cô và Mạc Tử Nghiên không thân nhau lắm, nhưng tốt xấu gì bây giờ mọi người cũng đang ở trong cùng một tiết mục.
Nếu bảo cô bán đứng Mạc Tử Nghiên, đúng là có chút không làm được.
Vì thế, Ngân Tư Phỉ vừa mới do dự một chút ngay tức khắc đã làm ra bộ dạng như không có chuyện gì xảy ra, chỉ yên tĩnh ngốc ngốc ở chỗ của mình.
Ngân Tư Phỉ vừa rồi nói chuyện với Mạc Tử Nghiên cũng không mở miệng, những người khác tự nhiên cũng sẽ không nói, vì thế trong nháy mắt ở đây, hiện trường lâm vào trong im lặng.
Nhưng cái gọi là im lặng chỉ với đám người Diệp Sơ Dương mà thôi.
Bây giờ huấn luyện viên kia chỉ biết cái đám gọi là minh tinh nghệ sĩ này đang khiêu khích quyền uy của hắn.
Hiện tại mới là ngày đầu tiên ở đây, coi lời của hắn như gió thoảng bên tai, chuyện này sao có thể được?
"Làm sao? Đúng là không nghe hiểu tiếng người hả? Cũng là các cậu thấy tham gia huấn luyện ở chỗ này của chúng tôi chỉ là một gameshow mà thôi?" Huấn luyện viên mắt lạnh lùng nhìn đám người, tiếp tục nói: "Tôi mong mấy cậu có thể hiểu rõ một việc. Có khả năng ngay từ lúc đầu mong muốn của mấy cậu là tham gia một gameshow nên đề cao tỉ lệ xuất hiện, nhưng ở nơi này của chúng tôi không có bốn chữ gameshow* này."
*Tống nghệ tiết mục.
"Mấy cậu muốn tham gia huấn luyện đều là những hạng mục luyện tập bình thường của binh lính. Cũng như, mấy cậu đã chọn đứng ở chỗ này, vậy thì chúng tôi cũng không có hành động nhường nhịn với mấy cậu. Làm tốt thì là tốt, làm không tốt vậy thì có phạt."
"Đương nhiên ở đây đó là tiền đề, tôi mong mấy cậu có thể biết điều một tí, ở đây chấp hành mệnh lệnh là quan trọng nhất."
Huấn luyện viên nói đến vấn đề này, nếu đám người Diệp Sơ Dương mà không nói chuyện vừa rồi, vậy thì đúng là có hơi quá.
Thế nên, Mạc Tử Nghiên bước lên một bước, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dã ở một bên: "Báo cáo huấn luyện viên, vừa rồi chúng tôi thảo luận rằng làm thế nào để bắt vị trưởng quan lớn lên đẹp trai này làm người đàn ông của mình."
Giọng nói vừa phát ra, trong nháy mắt bầu không khí tĩnh mịch.