Ngay sau đó, ba tên Hành Môn Thập Bát Kỵ kia đã chạy đến trước mặt hẳn.
Bọn họ được vũ trang đến tận răng, ngay cả mặt cũng giấu sau bộ thiết giáp kia, trong tay mỗi người đều căm một thanh trọng đao dài tăm bốn thước.
Ba vị Hành Môn Thập Bát Kỵ rất ngưng trọng và cẩn thận. Ba thanh đao phối hợp với nhau, bao vây và tấn công Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh thử vài chiêu với bọn họ, lại không tìm được bất kỳ kẽ hở nào.
Hắn bị lưỡi đao của đối phương ép cho lùi lại hai mươi bước, dần dần lùi về phía của Thiết Tiếu Sinh.
Lúc này, trong con ngươi của Sở Hi Thanh đột nhiên hiện lên một tia kỳ dị, thanh Bách luyện Khinh cương đao trong tay hắn đột nhiên chém xuống,
Coong!
“Theo lưỡi đao va chạm, hai thanh trọng đao của đối phương bị sức đao của Sở Hi Thanh đẩy ra.
Sở Hi Thanh từng ăn Thần Lực Đan, lại sở hữu Thuần Dương Lôi Thể, về mặt sức mạnh thì hắn chỉ kém hơn hai người đối phương hợp lực.
Nhưng chỉ cần hẳn sử dụng toàn lực, thì vẫn có thể mạnh hơn tám phần sức mạnh của hai người đối phương một chút.
Mà sau khi Sở Hi Thanh đẩy hai người này ra, hắn bỗng nhiên đạp một bước về phía trước, liền tiến vào giữa, ánh đao lóe lên, chém thắng vào cổ họng của tên đừng ở giữa.
'Thiết Tiếu Sinh trông thấy một màn này, trái tim nhất thời dâng lên đến cuống họng.
Chỉ vì lúc này, trọng đao của người ở bên phải kia không bị vãng ra, trong mắt hẳn tràn đầy hung quang, trọng đao trong tay chém mạnh xuống dưới.
Đao của Sở Hi Thanh lại nhanh hơn một đường, trực tiếp xuyên qua khe hở giữa giáp mặt và giáp ngực của kẻ ở đối diện, ánh đao lướt qua, mang ra một vệt máu.
Nhưng mà cùng lúc đó, trọng đao của người đứng bên phải cũng chém vào vai trái của hắn.
Thiết Tiếu Sinh gần như có thể tưởng tượng được kết cục Sở Hi Thanh bị mổ bụng lột da, nhưng mà ngay sau đó, hẳn lại nhất thời sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia bất ngờ.
Toàn bộ thân thể của Sở Hi Thanh đều bay ngược.
ra ngoài dưới sức mạnh của một đao kia, mà giáp da trên vai trái của hắn đã bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng mà chỉ có một vết máu rất mỏng, không có nghiêm trọng như những gì Thiết Tiếu Sinh tưởng tượng.
Thiết Tiếu Sinh cẩn thận quan sát một phen, liền nhìn thấy một lớp màu vàng ở bên dưới lớp giáp da đã tổn hại kia.
Đó rõ ràng là một kiện nội giáp tơ vàng có chất lượng tất tốt.
Hai mắt Thiết Tiếu Sinh không khỏi sáng rực lên.
Đây là một mưu đồ lấy thương đối thương của tên này!
Mà sau khi Sở Hi Thanh chém giết một tên giáp. sĩ xong, cục diện bây giờ đã hoàn toàn thay đổi!
Sau khi Sở Hi Thanh bị lực đao xung kích ngã nhào trên đất, liền nhanh chóng đứng dậy.
Hắn cầm đao, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hai tên giáp sĩ trước mặt như cũ.
Lúc này, thương thế của hắn cũng không nhẹ, tuy rằng trên người của hắn có giáp da và để cho hẳn tránh khỏi tai ương bị mổ bụng lột da, nhưng không thể nào phá tan tất cả sức mạnh của đối phương.
Thanh trọng đao kia đã đập đứt xương quai xanh bên vai trái của hẳn rồi.
Tay trái không ảnh hưởng đến sức chiến đấu, nhưng mỗi một động tác của Sở Hi Thanh bây giờ đều làm cho vai trái đau đớn.
Sở Hi Thanh lại như không hề cảm giác được, hẳn vẫn thản nhiên đi về phía trước.
Thanh Bách luyện Khinh cương đao của hẳn vung vấy, tựa như không dùng sức, cũng không có bất kỳ kết cấu nào, nhưng hai tên giáp sĩ ở'
đối diện lại chảy mồ hôi lạnh, khuôn mặt phía sau giáp đã có những giọt mồ hôi to như hạt đậu.
Đao của Sở Hi Thanh nhanh hơn bọn họ, sức mạnh cũng lớn hơn bọn họ, lực phản ứng cũng nhanh hơn bọn họ!
Mỗi khi Sở Hi Thanh vung đao, đều như ngậm lấy sát cơ vô tận, làm cho bọn họ cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
Hai người bị ánh đao kia đè ép, không thể không lùi lại từng bước một, đồng thời toàn lực múa đao, bện thành một mảnh đao dày đặc ở trước người.
Bọn họ phối hợp lẫn nhau, ánh đao đan xen, giọt nước cũng không lọt.
Sở Hi Thanh vẫn múa đao rất tùy ý, thỉnh thoảng lại dùng lực toàn lực, thỉnh thoảng lại lướt qua liền thôi, hơi chạm một cái là quay về.
Hắn giống như một con mèo đang dùng móng vuốt để thăm dò con mồi, thong dong lại tự nhiên.
Mà mỗi khi Sở Hi Thanh thăm dò, lại khiến cho hai người kia không thể không cố gắng hết sức để chống đỡ, muốn ngăn cản đao của Sở Hi Thanh ở bên ngoài ánh đao mà bọn họ bện ra.
Có điều, chỉ sau một khắc thời gian, hai người đã mồ hồi đầm đìa, thở hổn hển.
Bọn họ đã ý thức được không ổn.
Chỉ một lát này, tần suất múa đao của bọn họ phải gấp đôi Sở Hi Thanh, mà lại dùng toàn lực, không giữ lại chút nào.
Cộng thêm bộ thiết giáp này quá nặng, khiến cho thể lực của bọn họ tiêu hao nhanh hơn đối phương rất nhiều.
Trái lại với hai người họ, Sở Hi Thanh vốn đang th ở dốc, bây giờ hơi thở đã bình phục. Thể lực không những không tiêu hao, trái lại còn khôi phục không ít.
Một vị giáp sĩ trong đó đã xé mảnh giáp che ngực ở trên người mình xuống, hy vọng có thể chống đỡ lâu hơn.
Bộ trọng giáp này đã không thể nào bảo vệ bọn họ, trái lại còn trở thành một trói buộc, một sơ hở trí mạng.
Khóe môi của Sở Hi Thanh lại cong lên.
Người này vẫn rất thông minh, nhưng mà bây giờ cởi giáp thì đã muộn.