Truyền Kỳ Tôm Hùm – Duyên Gặp Một Lần

Chương 4




Có vẻ mọi người thực sự không thích đọc võ hiệp lắm, có lẽ là cảm thấy sức tưởng tượng không bằng truyện huyền huyễn, cảm giác sảng khoái không bằng văn ngựa đực.

(Văn Ngựa Đực là trong truyện có một nhân vật nam chính và một dàn harem nữ chính của nam chính. Các bạn nam FA Trung rất thích đọc thể loại này =))))))

Tôi lén đọc vài truyện dòng sảng văn, nói thật, những truyện này thực sự sảng khoái, nhưng loại sảng khoái mang cho người đọc cảm giác hư cấu rất lớn, tôi đọc tiểu thuyết, sảng khoái cùng nhân vật chính, đến khi quay lại nhìn căn nhà chỉ có bốn bức tường, nghĩ đến bản thân không có tiền cũng không có người yêu, chỉ còn nỗi bi thương thấm ra từ trong lòng.

Nhưng tôi lại hâm mộ những tác giả đó, có thể sáng tạo nên một cuộc sống mỹ lệ đến thế, dù là giả thôi thì sao chứ? Giống như những nhân viên tiêu thụ đứng ở ngoài cửa hàng của chúng tôi, mặc âu phục thắt cavat, tóc tai chải chuốt bóng loáng, từ tốn nói chuyện với khách hàng về tính năng ô tô và các phương án tài chính, giống như bản thân họ cũng đã mua được xe tốt… Tôi thật hâm mộ họ, giống như hâm mộ những tác giả kia.

Nghèo khó và tự ti hạn chế sức tưởng tưởng của tôi, nhân vật chính dưới ngòi bút tôi gần đây thật giống như đang bị đè nén, các độc giả thiên sứ càng ngày càng ít… Có khi một vạn chữ mỗi ngày không đủ, vậy thì hai vạn… Thôi đi, mười vạn cũng vậy, dù sao cũng không ai đọc.

Không không không, tôi đến đây nói nhảm không phải để mọi người đến đọc tiểu thuyết tôi viết, đại khái chỉ là thụ động chút thôi mà. Lại nói đến cậu bạn Tiểu Yêu của tôi, cậu ấy nói Tôm Hùm Ca thực sự mang đồ ăn đến tận cửa theo đơn hàng trên App “Chết đói à”, lúc nhìn thấy cậu ấy còn nói thêm câu “Là cậu à.”

Vì ba chữ này mà Tiểu Yêu kích động cả buổi tối “Tớ đã bảo anh ấy để ý tớ rồi mà! Nhìn cái nhận ra luôn!”

“…” Tôi đương nhiên vẫn không đả kích cậu ấy, chỉ có thể khuyên cậu ấy rằng việc gì cũng phải để ý một chút, đừng để bị lừa gạt.

“Cũng vì cậu cả ngày cứ sợ đầu sợ đuôi nên mới mãi không tìm được đối tượng đấy!”

“…” Tôi cảm thấy Tiểu Yêu như thế là không được, tôi muốn tốt cho cậu ấy, cậu ấy sao lại muốn xỉa vào tôi? Kiểu không nhà không xe như tôi đây, mỗi tháng trả xong tiền thuê nhà, tiền vay đóng học phí thì còn được mấy đồng, tìm đối tượng cái gì.

Lại nói, tôi cũng không cần đối tượng.