Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 664




Chương 664

Mặc dù cuối cùng, gia sản của Nhà họ Trịnh đã trở về hơn một nửa, nhưng không có huyền cảnh luyện được, chỉ sợ ngày sau Nhà họ Trịnh, cũng không còn cơ hội để tranh bá với nhà họ

Khương nữa. Đương nhiên, nửa phần gia sản còn lại Tân Trạm lại bán cho Nhà họ Trịnh.

Đổi được thì là không ít linh dược. “Gia chủ nhà họ Trịnh, thuận buồm xuôi gió, biệt viện này nếu tôi còn từ chối không nhận nữa thì cũng không hay

Một lát sau, gia chủ nhà họ Khương chủ lấy tư thế của người chiến thắng, cười tủm tỉm đứng ở cổng, vui vẻ đưa tiền người nhà họ Trịnh rời đi. “Khương Thành Đông, còn nhiều thời gian.

Gia chủ nhà họ Trịnh hừ lạnh một tiếng

Người nhà họ Trịnh trước đó luôn kiêu căng khinh người, hiện tại lại xám xịt rời đi.

Ngay cả biệt viện của nhà mình cũng đều ném đi. Đến cả Trịnh Đồ, đều rụt cổ lại, sợ bị Khương Mạch Hàn trào phúng.

Chờ sau khi người nhà họ Trịnh rời đi. “Gia chủ nhà họ Khương, cái sương mù có độc ở trong bí cảnh, ông có biện pháp xử lý nào không?” Tần Trạm mở miệng hói.

Mặc dù anh cũng có chút biện pháp, nhưng khá là phiên toái, anh ta vẫn nên hỏi Nhà họ Khương đi.

Nhưng không đợi Tần Trạm nói xong, Gia chủ nhà họ

Khương liền cười nói: “Anh yên tâm đi, Nhà họ Khương chúng tôi am hiểu nhất chính là giải thuốc độc, sương độc này, tôi có biện pháp loại bỏ.”

“Loại đồ tốt như Huyền cảnh luyện dược, đặt ở trong tay của Nhà họ Trịnh, quả thực là phung phí của trời. “Kia thật không biết nên cảm ơn ông như thế nào.” Tần Trạm cười nói cảm ơn. Có huyền cảnh này, thì tương đương như việc anh đang liên tục tu luyện, về sau có thể luyện ra được đan dược cấp cao, cũng không phải là không có khả năng “Không cần khách khí, như ngày sau Nhà họ Khương chúng tôi có cần, anh cho tôi mượn dùng một chút thì tốt.” Gia chủ nhà họ khương cười nói. “Cái này thì không thành vấn đề.” Tân Trạm nói.

Ở lại biệt viện một đêm, Tân Trạm nói muốn rời đi. Gia chủ nhà họ Khương đồng ý, chờ sau khi loại bỏ được hết sương độc đó, sẽ đưa đến chỗ của Tân Trạm.

Trở lại biệt viện của mình.

Luyện đan dược một ngày, Tân Trạm cũng cảm giác có chút mỏi mệt, ngã đầu liền ngủ.

Chờ đến khi anh tỉnh lại, đã là đêm khuya.

Nhìn thoảng qua điện thoại, Tân Trạm kinh ngạc phát hiện, vậy mà anh lại ngủ một giấc ba ngày. Lấy tu vi Nguyên Anh để luyện chế đan dược cấp sau, vẫn là quá mức tiêu hao sức lực, về sau không thể liều mạng như vậy được nữa.

Tân Trạm thở hắt ra, đi ra khỏi cửa phòng. “Cậu chủ Tần, anh đã tỉnh.

Mấy vị võ giả canh gác, nhìn thấy Tân Trạm thì lập tức chào

Lại có người đi thông báo với Tăng Lực.

Tăng Lực và ông chủ Tăng cũng đều không ngủ, nhìn thấy

Tân Trạm thì lập tức đi tới.

Tân Trạm ngủ ba ngày, bọn họ cũng đều có chút lo lắng. Trước kia nhà họ Tăng, nhiều ít vẫn là bởi vì thực lực của Tần Trạm cho nên mới gia nhập. hỏi.

Nhưng sau khi bị những hành động của Tân Trạm chính phục, hiện tại bọn họ đã hoàn toàn trung thành,

Tăng Lực kế một chút chuyện gần nhất chuyện chiếm đoạn sản nghiệp với Tân Trạm

Tàn Trạm nghe được nhưng không tập trung, chẳng biết vì sao, anh cảm thấy có chút bực bội.

Đột nhiên đầu óc có chút khó tập trung.

Giống như cảm giác được đêm nay sẽ có việc gì đó xảy ra. Tăng Lực nhìn thấy Tần Trạm đột nhiên khoát tay áo, đứng “Cậu chủ Tân. dậy, đứng ở trong viện, không khỏi sững sờ.

Tân Trạm hơi nhằm mắt lại, lắng nghe tiếng ve kêu, tiếng gió thổi cây cối vang lên xào xạc.

Trên bầu trời, ánh trăng trên cao, tỏa ra ánh sáng.

Tân Trạm đứng thẳng người lên, đứng ở dưới ánh trăng. Tu luyện tới cảnh giới này, Tân Trạm đối với nguy hiểm, đã có một chút cảm ứng.

Anh cảm giác được, ở sâu trong bóng tối ở bên ngoài, có một tía nguy hiểm, đang tới gần.

Tiếng gió dân dẫn biến mất, ve không còn kêu nữa, xung quanh đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh. “Đi mở cửa.

Tân Trạm đột nhiên mở to mắt.

Mấy võ giả canh gác, không hiểu ra sao, nhưng vẫn mở rộng cửa lớn.

Tân ạm đưa thần thức ra, bao trùm bốn phía. Cách đó không xa bên trong núi rừng, đột nhiên vang lên một tiếng hừ nhẹ. Tân Trạm dùng thần thức để thăm dò, bông cảm nhận được hơi nóng.

Hiển nhiên đối phương cũng đã phát hiện ra anh.

Một chớp mắt sau đó, có hai bóng dáng, đi ra từ trong đêm đen thăm thẳm.

Tân Trạm nhìn về phía hai người.

Phía trước là một thanh niên mà một bộ quần áo màu xanh, hai mắt hẹp dài, gương mặt kiêu ngạo. khi thế của võ giả xoay chuyển ở trên người anh ta, anh ta đứng ở đó, khiến cho người ta cảm thấy nặng nề. Đảng sau là một người chỉ có một cánh tay, chính là Khương

Bach.

Lúc này anh ta nở nụ cười, ánh mắt nhìn Tần Trạm mang theo đùa cợt. “Tân Trạm, nhìn thấy cậu chủ đây, còn không quỳ xuống

Khương Bách quát mắng. “Ồ ? Xem ra đây chính là cậu hai nhà họ Đổng, là chủ nhân nuôi cái con chó không có não này sao?” Tân Trạm cười nói. “Anh!” Khương Bách sắc mặt đỏ lên.

Cậu hai nhà họ Đổng khoát tay áo, đánh giá Tần Trạm. “Anh chính là Tần Trạm? Rất không tệ, có tu vi Võ Tông cấp chín, bảo sao có thể làm cho anh trai tôi bị thương.” Cậu hai nhà họ Đổng cười lạnh nói.

Nhưng so với tôi, anh vẫn là kém quá xa. Quả thực trời vực. Giọng điệu của Cậu hai nhà họ Đồng vô cùng tự tin, cao cao tại thượng. “Ồ? Anh cảm thấy anh rất mạnh sao? “Tân Trạm nói. “Kỳ thật, anh là một Võ Tông ở thế giới bên ngoài, căn bản không xứng để cho một cường giả hoá cảnh như tôi phải đến đây, nhưng ai bảo anh lại cướp đi truyền thừa của nhà họ Đồng chúng tôi.”

Cậu hai nhà họ Đổng nhẹ giọng thì thầm, giống như là đang trần thuật sự thật. Anh ta lắc đầu nói: “Tôi niệm tình anh tu vi không dễ, bây giờ anh giao ra truyền thừa Vạn luyện tông, lại tự cắt đứt hai tay. Tôi thả anh rời đi

Ánh mắt của anh ta có chút khinh bỉ, nhìn Tần Trạm như là một miếng thịt ở trên thớt. “Người nhà họ Đổng các anh cũng thật sự là đủ kiêu ngạo.

Tần Trạm cười lạnh nói: “Những người mà trước kia nói lời này với tôi, đều đã bị cắt một cánh tay, người tốt nhất, đoán chừng hiện tại còn đang nằm ở trên giường bệnh. “Ha ha, anh đừng có đánh đồng tôi với những người đó

Cậu hai nhà họ Đồng cười to nói: “Anh trai tôi là một tên ngốc, đã sớm có năng lực tiến vào hóa cảnh, nhưng vì truyền thừa vẫn luôn áp chế, mới có thể bị anh đánh bại. Nhưng tôi sẽ không, tôi sẽ không từ thủ đoạn, không ngừng mạnh lên, để giết chết mọi kẻ thù”

“Tôi nhớ được ở thế giới ẩn các anh, có người chạy đến đây, nhưng nghe nói là tôi, thì đều chạy trốn”

“Anh nói là những tên vô dụng như Tào Phá Thiên sao, đừng có dát vàng lên mặt mình như thể, có thể nói một tiếng là hậu thể của Thánh tử, nhưng những tên đệ tử ở chi thứ đó, căn bản là không có cách so sánh cùng với tôi. “Tôi hiểu được, Tân Trạm, tuỳ anh, nhưng có điều anh không hiểu rồi. Làm một tên nhà quê ở thế giới bên ngoài, chưa thấy qua cường giả chân chính, thế là có một chút thủ đoạn, liền cho rằng mình vô địch thiên hạ. Cậu hai nhà họ Đống kiêu ngạo nói. “Mấy lời của anh như rằm thổi vậy, từng câu đều nói về người của thế giới bên ngoài, anh thì có gì cao quý?” Tăng Lực nhịn không được măng. “Tôi rất hiếu kì, chẳng lẽ anh không phải cũng mọc ra hai con mắt, một cái miệng? Gia chủ nhà họ Tăng cũng lắc đầu nói. “Các anh là những con ếch ngồi đáy giếng, đến cả tư cách nói chuyện với tôi cũng không có.” Cậu hai nhà họ Đổng nói: “Thực lực cấp Hóa cảnh đến cùng có ý nghĩa như thế nào, anh căn bản không hiểu : “Vậy không bằng anh biểu hiện ra cho tôi nhìn một chút xem

Đôi mắt của Tần Trạm lạnh lẽo, có ý chỉ chiến đấu. “Người của thế giới bên ngoài ngu xuẩn kia, hôm nay sẽ để cho anh được mở mang kiến thức một chút cái gì gọi là tuyệt vong.

Cậu hai nhà họ Đổng thở dài một tiếng, giống như là đang thương hại người ngu ngốc.

Anh ta chậm rãi giơ cánh tay lên.

Chỉ giơ một cánh tay lên.

Thì một khi thế mạnh mẽ, bằng nhiên bùng nổ. uỳnh

Lấy anh ta làm trung tâm, một khi thế áp lực tràn ra, phảng phất như sóng biển, hướng phía bốn phương tám hướng, điện cuồng phong đi.

Cuồng phong gào thét, khí tức cuồn cuộn.

Đất đai trong nháy mắt bị sụp đổ, mặt đất, gạch đá tất cả đều chia năm xẻ bảy

Cây cối ở bốn phía, run rẩy không ngừng, vách tường, gạch ngói, chấn động từng đợt.