Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 617




Chương 617

“Thằng nhóc này… Thiên Đạo… lão Bạch, ông nói tôi biết đi, tôi không nhìn làm đúng không. “Đúng vậy, đúng là mùi của Thiên Đạo.

Hai ông lão áo đen và trắng đều giật mình đến mức sững sở tại chỗ.

Lúc trước, cho dù Tần Trạm có biểu hiện lạ thường cỡ nào, bọn họ đều không ngạc nhiên như bây giờ

Hai người cứ như bị sét đánh trúng, đờ người ra như thế đã biến thành tượng sáp vậy.

Thật lâu, thật lâu sau đó.

Ông lão áo đen run rẩy sở lên trán, lúc này trên trán của ông lão toàn là mồ hôi.

Ông lão áo trắng thì mặt mũi đỏ bừng, trên mặt lộ vẻ khó “Gia tộc Vạn Luyện, bởi vì dám ngỗ nghịch Thiên Đạo, chế tin. tạo ra kiếm Trảm Thiên nên mới chết. Mà tên nhóc này, không ngờ cũng dám chống lại Thiên Đạo, bị Thiên Đạo đánh dấu phản bội. “Ông nói cho tôi nghe, còn có ai thích hợp nhận truyền thừa của gia tộc Vạn Luyện hơn nó nữa chứ?”

Ông lão áo đen rống to, lúc này ông ấy gần như đã nổi điên, râu tóc đều dựng ngược, có điều trong đôi mắt lại ngân ngắn nước mắt. “Chờ được rồi, ông và tôi cuối cùng cũng chở được rồi.” Ông lão áo trắng ngửa đầu nhìn bầu trời, cũng kích động không kém. “Thằng nhóc này, sẽ không chết đó chứ.

Ông lão áo đen chỉ vào bên cạnh, Tân Trạm lúc này đã ngã xuống đất. “không có việc gì, không biết thằng nhóc này tu luyện công pháp kỳ lạ gì, thân thể của nó cứng như sắt thép, không chết được đầu. Ông lão áo trắng lau lau khỏe mất nói. “Cũng may nhờ dấu ấn của Thiên Đạo giết chết Khi Đột, cho nên cũng có thể xem như là thằng nhóc này đã vượt qua bài kiểm tra rồi.”

“Như vậy cũng được tính hả?”

Ông lão áo đen có chút thổn thức.

Ban đầu, là bọn họ nổi lên lòng yêu người tài, định bụng giúp Tân Trạm một phen, nhưng không ngờ Tân Trạm lại có thể dựa vào sức mình, vượt qua nguy hiểm và hoàn thành bài kiểm tra.

Không biết qua bao lâu, Tân Trạm từ từ tỉnh lại. “Hiện tại cảm thấy thân thể tốt hơn chút nào chưa?” Nhìn thấy hai ông lão áo trắng và đen đứng trước mặt mình, Tần Trạm vội vàng bò dậy. “Cám ơn hai ông. Tôi đã không sao rồi.

Cảm giác được thân thể của mình đã khôi phục như lúc ban đầu, Tân Trạm biết hai người họ đã chữa trị vết thương cho minh.

Anh cảm thu một chút vệt hoa văn bị tổn hại kia, phát hiện dấu ấn phản lại của Thiên Đạo lại biến mất lần nữa, không biết lần phát tác kế tiếp sẽ là lúc nào đây, “Tiền bối, không biết bài kiểm tra của tôi như thế nào rồi?” Sau khi khôi phục lại, phản ứng đầu tiên của Tần Trạm là dò hỏi việc này.

Hai ông lão áo trắng và đen liếc nhau một cái, Tần Trạm thấy vậy thì trong lòng vô cùng hồi hộp. “Chàng trai, tôi muốn hỏi cậu, vì sao cậu bằng mọi giá cũng muốn có được kiểm Trảm Thiên? Thậm chí không tiếc đặt mình vào nguy hiểm.” Ông lão áo trắng hỏi. “Đương nhiên, việc này chỉ là do lòng hiếu kỳ của hai người bạn tôi, cậu có quyền không trả lời. “Không có gì cần phải giấu giếm cả.” Tân Trạm cười khổ một tiếng, nói: “Mẹ của tôi bị xích Đạo Văn khóa lại, chỉ có kiểm Trám Thiên mới có thể giúp bà thoát thân”

“Thì ra là vì cứu mẹ, thật là một đứa con ngoan

Ảnh mặt của ông lão áo trắng càng ôn hòa hơn.

Mà ông lão áo đen thì lâm vào trầm tư “Xích Đạo Văn mà cậu nói, có phải là sợi xích màu đen, trận pháp bên trên là trận Tỏa Thiên Luyện Hồn đúng không?”

Tần Trạm giật mình, tựa như bị sét đánh.

Anh vội vàng nói: “Tiền bối, ông biết thứ đó sao?”

“Thứ đó là do bọn tôi hỗ trợ luyện chế, sao có thể không biết” Ông lão áo đen cười khổ nói. “Hơn hai mươi năm trước, có người dùng vũ lực phát trận, xâm nhập nơi đây, yêu cầu bọn tôi luyện chế sợi xích Đạo Văn này “Tiền bối, ngài biết người này là ai sao?” Hơi thở của Tân Trạm trở nên dồn dập hơn.

Anh mơ hồ đoán được, kẻ thần bí trong lời của ông lão áo đen, hẳn là người lúc trước âm thầm hãm hại mẹ, khiến bà bị cầm tù hai mươi năm. “Người này dùng khăn che mặt, tôi không nhìn thấy mặt mũi, nhưng có thể xác nhận đây là một cô gái, hơn nữa cô ta còn đến cùng một người đàn ông.” Ông lão áo đen lắc đầu nói. “Đàn ông?” Tân Trạm nói. “Ừ, người đàn ông này có vóc người cao to, phẩm đức đường hoàng, dáng đi có khí thể như hổ như rồng, khiến cho người ta có ấn tượng sâu sắc.

Thân thể Tân Trạm đột nhiên run lên, theo lời miêu tả của ông lão, đột nhiên làm anh nghĩ đến một người.

Đó chính là cha của anh.

Anh vội dùng thần thức, hình tượng của cha lập tức hóa thành đốm sáng xuất hiện trước mặt Ông lão. “Tiền bối, có phải là người này không?”

“Đúng là người này, nhưng khí chất lại có chút khác biệt” Ông cụ áo đen cẩn thận nhìn nhìn, gật đầu đáp. Tần Trạm choáng váng, cảm thấy khó có thể tin.

Cha của anh, lại đến đây cùng với kẻ thần bí đã hãm hại mẹ anh, hơn nữa còn chế tạo sợi xích Đạo Văn?

Anh cảm giác mọi chuyện càng thêm quỷ dị.

Giống như có một màn sương mù dày đặc che ở trước mắt, khiến anh không có cách nào nhìn thấu chân tướng. “Không thể nào, cha tôi sẽ không làm vậy với mẹ của tôi, hơn nữa hình tượng này khác với hình tượng khi ông ấy gặp tôi.”

Tần Trạm không ngừng lắc đầu. “Hơn nữa nếu ông ấy chán ghét mẹ tôi, với năng lực của ông ấy, hoàn toàn không cần phải dùng trận pháp. Rốt cuộc, năm đó đã xảy ra chuyện gì?”

Tần Trạm cảm giác, chỉ có trở về dò hỏi mẹ, anh mới có thể biết thêm một chút manh mối.

Hai ông lão Hắc Bạch liếc nhau một cái, từ biểu tình của Tần Trạm, bọn họ cũng cảm giác được sự tình có chút kỳ quặc. “Cậu trai, tuy rằng cậu đã đạt được ngôi sao thứ bảy, nhưng kiếm Trảm Thiên rất quan trọng, chúng tôi không thể cho cậu mượn” Ông lão áo đen nói. “Hơn nữa uy lực của kiếm Trảm Thiên vượt quá tưởng tượng của cậu, cũng không phải là thứ mà hiện tại cậu có thể khống chế, nếu cậu dùng nó chém đứt xiềng xích, xích đương nhiên sẽ đứt, nhưng mẹ của cậu cũng sẽ chết.”

“Có điều, nếu cậu chỉ muốn chém đứt sợi xích, tôi có một vật thích hợp hơn đây.” Ông lão áo đen vươn tay ra.

Thanh kiếm Thanh Đồng của Tân Trạm không chịu khống chế, bay đến dừng trong tay ông. Kiếm Thanh Đồng nhẹ nhàng run rẩy, dường như rất là kích động. “Đứa bé ngoan, con đã trở về rồi.” Ông lão vuốt ve thân kiểm, trên mặt lộ ra nét hoài niệm

Hai người dân theo Tân Trạm băng qua rừng trúc, đi vào một gian phòng rèn ở phía sau khu rừng. “Tôi sẽ chế tạo cho cậu một thanh kiếm sắc bén, đủ để cậu tung hoành thiên hạ”

Ông lão áo đen vuốt ve kiểm Thanh Đồng, ánh mắt sáng ngời.

Dứt lời, ông đưa kiếm Thanh Đông vào bếp lò, bắt đầu rèn. “Tiền bối, cháu nghe nói tông chủ của gia tộc Vạn Luyện, có hai thanh bảo vật

Tần Trạm nhìn kiếm Thanh Đồng đang được ông lão áo đen rèn lại, suy đoán nói. “Không sai.” Cụ ông áo trắng cười nói. “Đó là hai cây búa lớn, một đen một trăng. Một cây rèn luyện bản thân, một cây rèn luyện vạn vật. Hai cây búa này, đều đã sinh ra khí linh”

“Vậy tiền bối chính là cây búa màu trắng đúng không. Tần Trạm bừng tỉnh. “Không”

Ông lão áo trắng lắc đầu nói: “Tôi là khí linh của cây búa màu đen.

Tân Trạm sửng sốt. “Đã đen cả đời, cho nên muốn trắng một lần, vừa vặn lão Bạch cũng muốn thay đổi phong cách Ông lão áo trắng cười nói: “Cho nên, cậu có thể gọi tôi là lão Hắc. Ông là lão Bạch”

Tần Trạm đần mặt.

Trắng là đen, đen là trắng, hai vị tiền bối khí linh, cũng thú vị phet. “Lão Hắc, đừng nói nhảm nữa, mau lại đây giúp tôi.” Lão Bạch hừ một tiếng, nói.

Lão Hắc mỉm cười lắc lắc đầu nhưng cũng qua.

Bóng kiếm phóng lên cao, một vệt sáng màu xanh lá xoay một vòng ở không trung, sau đó dừng trong tay Tân Trạm. “Nó..” Tần Trạm vuốt ve kiếm Thanh Đồng vừa mới rèn xong ánh mắt lấp lánh.

Lúc trước, tuy anh không xác định chuẩn cấp độ của thanh kiếm Thanh Đồng này, nhưng nó nhất định không vượt qua cấp Địa giải.

Mà lúc này, kiếm Thanh Đồng…

Tần Trạm đã nhìn không thấu cấp độ của nó nữa. “Cấp bậc hiện tại của nó là Thiên giai cấp thấp, bởi vì với tu vì hiện nay của cậu, vũ khí ở cấp bậc này là thích hợp nhất.

Lão Bạch xuất hiện ở bên cạnh Tân Trạm. “Nhưng cậu yên tâm, khi nào tu vi của cậu đủ để phá tan phong ấn trên thân kiếm, nó sẽ tiếp tục nâng cấp.

Ảnh mặt của Tần Trạm rơi xuống trên thân kiếm Thanh Đồng, phát hiện bên trên xuất hiện bảy vết phong ấn.