Chương 2847
Việc nhà họ Diệp bị người này đánh bại, hay trưởng lão của Cực Hỏa Môn được Sử Thi Vũ nhờ vả cũng đã chết dưới tay anh.
“Sao vậy Hỏa môn chủ? Lúc trước chẳng phải ông đã nói muốn báo ơn sao, bây giờ lại trở nên do dự thế?” Tân Trạm bình tĩnh nói.
“Ha ha, tôi chỉ muốn biết đây là ý kiến của cậu hay là của em Mục vậy?” Hỏa Thanh nhìn về phía Cực Hàn cung chủ.
“Lời nói của Tân Trạm có thể đại biểu cho tôi” Cực Hàn cung chủ mở miệng nói.
“Được thôi, vậy thì tôi nhường lần đầu tiên cho các người cũng không vấn đề gì” Hỏa Thanh khinh thường nói: “Nhưng đến lúc đó không mở được lối vào trận pháp thì người mất mặt chính là các người đó.”
“Ngoài ra Tân Trạm, với tài năng của cậu thật là lãng phí nếu đi theo Cực Hàn Băng Cung”
Hỏa Thanh nheo mắt lại rồi đột nhiên cười dịu dàng: “Cậu tu luyện chí hỏa, rất phù hợp với Cực Hỏa Môn của tôi. Tuy rằng trước kia cậu đã làm hỏng chuyện của môn phái tôi, nhưng chỉ cần cậu đồng ý gia nhập Cực Hỏa Môn thì sẽ xóa bỏ những chuyện trước kia, tôi còn có thể nhận cậu làm đệ tử thân truyền”
“Cậu không muốn có được càng nhiều chí hỏa hơn sao?
Chỉ cần gia nhập môn phái của tôi, muốn bao nhiêu chí hỏa thì có bấy nhiêu. Ngoài ra, chỉ cần biểu hiện của cậu đạt thì Cực Hỏa Môn sẽ cho cậu tất cả những gì mà mình muốn, những thứ mà cậu nắm giữ sẽ lớn hơn nhiều so với nhà họ Diệp hay Cực Hàn Băng Cung.”
Hỏa Thanh trực tiếp nói ra những lời dụ dỗ ở ngay trước mặt Cực Hàn cung chủ: “Cậu thấy thế nào, trước khi tiến vào Cực Địa cậu hãy suy xét cho kỹ, nếu như vào trong đó rồi thì điều kiện sẽ khác đấy”
Không ngờ môn chủ Cực Hỏa lại lôi kéo Tân Trạm ở trước mặt mọi người.
Mấy người Dư bà bà nghe xong cũng đều cảm thấy hơi lo lắng, lần lượt nhìn về phía Tân Trạm.
Nếu không có anh, lời hứa hẹn của môn chủ Cực Hỏa thật sự quá lớn.
Đệ tử thân truyền, chí hỏa, còn có lời hứa hẹn về quyền lực tương đương với phó môn chủ.
Cực Hàn Băng Cung hoàn toàn không thể đưa ra được một thứ nào cho Tân Trạm cả. Mặc dù Tô Uyên là đệ tử của Cực Hàn cung chủ nhưng cô ấy chỉ là đệ tử thế tục, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Nếu như Tân Trạm thỏa hiệp ra nhập đối phương, thậm chí có thể đưa cả Tô Uyên đi, vậy thì lân này Cực Hàn Băng Cung quả thật gặp phiền phức rồi.
“Em Mục, tôi làm như vậy là vì trân trọng tài năng, em sẽ không ngăn cản đâu nhỉ?” Hỏa Thanh nói xong mỉm cười nhìn về phía Cực Hàn cung chủ.
“Tất nhiên sẽ không, Tân Trạm có thể lựa chọn bất cứ thế lực nào, tôi đều không ngăn cản, nhưng tôi tin rằng môn chủ sẽ phải thất vọng rồi.”
Giọng điệu của Cực Hàn cung chủ vẫn bình tĩnh như cũ, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
Tân Trạm mỉm cười đầy bất đắc dĩ.
Cực Hàn cung chủ lại rất tin tưởng mình.
Mà quả thật bản thân anh cũng không thể bỏ rơi Cực Hàn Băng Cung mà gia nhập Cực Hỏa Môn, cho dù trước đó giữa bọn họ không hề xảy ra những ân oán kia.
Bởi vì thật ra anh đã nợ Cực Hàn cung chủ rất nhiều.
Trước đây ở thành cổ Đông Hoàng, lúc Tô Uyên bị băng phách phản vệ, Cực Hàn cung chủ đã không hề do dự mà cứu tính mạng của cô ấy, nếu không có lẽ cô ấy đã không đợi được mình mà hương tan ngọc nát.
Chính bà ấy đã cứu Tô Uyên một mạng.
Sau đó trong chiến trường cổ xưa, bởi có thần hồn của Cực Hàn cung chủ giáng xuống, cho nên thời khắc nguy hiểm nhất, bà ấy ra tay với gia chủ nhà họ Sài vì mình.
Lần đó là cứu mạng của anh.