Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2486




Chương 2486

“Anh Diệp Thành, người đàn anh này là ai, thật lợi hại.”

Trong đại sảnh, không ít tộc nhân kích động nhìn theo bóng lưng của Tân Trạm.

“Là anh em của anh, anh đã nói nếu mọi người chịu đựng thêm vài ngày, anh nhất định sẽ tìm cách cứu mọi người, không nói dối đúng chứ” Diệp Thành cười đắc ý.

“Nhưng tại sao tu vi của anh ấy lại cao hơn anh Thành nhiều như vậy” Một thiếu niên mười mấy tuổi hỏi.

“E hèm, đó là bởi vì anh chưa tiến vào đất tổ của gia tộc, nếu không anh cũng đã đạt tới Hợp Thể cảnh rồi” Mặt Diệp Thành đỏ lên, ho khan một tiếng.

Nhưng nhà họ Diệp đã xảy ra chuyện như vậy rồi, ai biết sau này còn xảy ra chuyện gì nữa, cũng không biết chuyện đến đất tổ để nâng cao tu vi có thể thành hiện thực được hay không.

Tân Trạm ở nhà tổ tiên của nhà họ Diệp, hễ gặp phải kẻ chống đối là trực tiếp đánh cho đối phương bị thương nặng.

Rất nhanh, những người còn lại của Diệp Khắc Long đã bị Tân Trạm trực tiếp đánh ngất, ngã vào đại sảnh nơi đám người Diệp Thành đang ở.

Nhìn những tên tay sai thường xuyên hành hạ mình mấy ngày nay, mấy người trẻ của nhà họ Diệp vô cùng tức giận, xông lên đấm đá bọn họ.

Lúc này, Cung Doãn đã quay trở lại.

“Đại sư, tôi đã cho ông ta ăn mấy loại thuốc độc đó, nhưng mà Diệp Khắc Long cứng miệng đến mức không nói gì cả.

“Đây cũng là chuyện bình thường” Tân Trạm cười lạnh một tiếng: “Diệp Khắc Long đã làm ra chuyện phản bội gia tộc, cũng tự biết là bản thân đã đến ngõ cụt. Chắc rằng thuốc giải là cơ hội sống sót duy nhất của ông ta”

“Tên khốn kiếp Diệp Khắc Long này, có vẻ là muốn làm khó cậu” Trong lòng Diệp Thành nghiến răng nghiến lợi.

Hàng chục hậu duệ có mặt ở đây của nhà họ Diệp, còn có †ầm mười người chỉ mới mười tuổi.

“Diệp Khắc Long đang đánh cược rằng cậu sẽ không tàn nhãn nhìn những đứa trẻ này chết vì thuốc độc” Diệp Thành nói.

“Hừ, nhưng ông ta nghĩ tốt đẹp quá rồi, giải độc không phải là thứ ông ta có thể đem ra tính toán”

Tân Trạm cười, nhìn Cung Doãn nói: “Tra tấn ông ta thêm một tiếng, sau đó kéo ông ta qua đây”

“Diệp Thành, cậu thả thần thức ra, để tôi thăm dò một lần”

“Tân Trạm, giải độc khác với chữa bệnh, nghe nói cần phải chế tạo một viên giải độc đặc hiệu, thời gian chỉ có một ngày, có được không?” Diệp Thành nghỉ ngờ.

“Có một tộc nhân trước đó đã mắng Diệp Khắc Long, trong lúc kháng cự đã bị thương. Sau khi thuốc độc phát tác, Diệp Khắc Long không đưa thuốc giải, tộc nhân đó đã chết ngay lập tức.”

“Thử một cái không phải là sẽ biết sao”

Tân Trạm cười nhạt.

Nếu không gặp Mộ Dung Di trên đường, thật sự anh vẫn sẽ không giỏi về chuyện giải độc.

Nhưng bây giờ, trừ khi Diệp Khắc Long có thể lấy được loại thuốc độc cực hiếm, còn không thì anh gần như thể tự mình giải được.

Tập trung tinh thần, rắn nhỏ linh khí lưu chuyển trong cơ thể Diệp Thành.

Tân Trạm dần dần hiểu ra.

Sau đó, anh gọi các tộc nhân khác của nhà họ Diệp tới, thăm dò hết một lượt.

Tân Trạm có tính cách thận trọng, làm như vậy một mặt có thể xác nhận rõ hơn đặc điểm của thuốc độc, mặt khác để tránh việc Diệp Khắc Long dùng nhiều loại thuốc độc khác nhau, có thể khiến một số tộc nhân bị trúng loại độc không giống nhau.

Nhưng sau khi thăm dò tất cả bọn họ, Tân Trạm phát hiện Diệp Khắc Long không mưu mô đến vậy, tất cả đều trúng cùng một loại độc dược.