Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2413




Chương 2413

Nhạc Vấn Hào lại bay lên, nhưng anh ta không để ý rằng thảm thực vật mọc ở nơi Tân Trạm đã đặt chân trước kia có vẻ tươi tốt hơn so với những nơi khác.

“Là lúc này sao?”

Tân Trạm bay về nơi đóng quân, trong mắt anh hiện lên vẻ khác thường.

Vừa rồi Tân Trạm đang đắm chìm trong sự giác ngộ, đột nhiên anh cảm thấy có một cảm giác kì diệu thoáng qua. Tuy rằng cảm giác này chỉ thoáng qua, nhưng rõ ràng anh nhận thấy được anh đã thay đổi sự sinh trưởng của đám cỏ dại mọc dưới chân.

“Bước đầu tiên để hiểu được nguồn gốc của thời gian là cảm nhận sự sống và cái chết. Mình có thể làm điều này mà không cần dùng đến bất kỳ loại dung dịch thuốc nào mà chỉ tản ra một ít linh khí thôi. Có vẻ như mình đã bắt đầu nhập môn rồi”

Sau khi trở lại nơi nghỉ ngơi của mọi người, Tân Trạm lại cầm lấy một chiếc lá và đảo ngược linh khí mà anh đã cảm nhận được trước đó.

Chiếc lá vốn đã khô quắt thì nay lại đột nhiên xanh sáng lên khi Tân Trạm chạm vào nó.

“Thật là có tác dụng rồi” Tân Trạm mỉm cười sung sướng.

Mặc dù quá trình này chỉ có thể kéo dài trong nháy mắt và hơn nữa những thứ đã thay đổi chỉ là một phần của sự tăng trưởng hoặc trì hoãn, nhưng đây thực sự là một khởi đầu tốt.

“Thẻ ngọc này rất đáng giá.”

Đôi mắt của Tân Trạm sáng lên.

Hôm nay anh có thể biến đổi được lá cây hoặc cỏ dại, vậy trong tương lai có thể anh sẽ biến đổi được phép thuật bị tấn công bởi những người khác hoặc của những con yêu thú tấn công anh hoặc là phép thuật của các bảo khí.

Tất cả mọi thứ trên thế giới đều có tuổi thọ và nếu con yêu thú già đi thì sức mạnh của nó sẽ suy yếu đi.

Nếu bảo khí bị mục nát thì sẽ mất đi sức mạnh của nó.

Dù là bùa chú thì sau một thời gian dài nó cũng sẽ trở nên suy yếu đi.

Vốn dĩ Tân Trạm chỉ định dùng thẻ ngọc để tìm hiểu nguồn gốc thời gian nhằm thi triển Thánh Nhân nhất chỉ.

Nhưng bây giờ, sau khi đã hiểu được đạo vận của sự sống và cái chết thì anh lại nhận ra có nhiều tác dụng kỳ diệu hơn.

“Nhóc con, tôi phục cậu rồi đó. Tôi thấy đám cỏ dại đó đã hoa cả mắt, cái thứ chết tiệt gì cũng không thể nào lĩnh hội được. Thế mà cậu có thể nghiền ngẫm ra được thứ này thứ nọ thì đúng là tôi không so được với cậu rồi” Phù Ma không nói nên lời, chỉ cảm khái nói.

“Ông đừng quên, căn nguyên tinh thần của tôi không có bất kỳ lực công kích nào nhưng lại có thể giúp tôi hấp thu được căn nguyên của đất trời” Tân Trạm cười nói.

“Chẳng trách, suýt chút nữa tôi đã quên mất tài năng thiên bẩm dị thường của cậu”

Phù Ma trợn trừng mắt, coi như đã hiểu được chuyện này.

Không cần phải nói, bản thân Tân Trạm đã làm việc vô cùng vất vả, mấy ngày nay anh luôn chìm đắm trong đó mà ngay cả Phù Ma cũng không làm được như anh.

Hơn nữa cùng với sự trợ giúp của căn nguyên tinh thần nên một khi có đột phá tiến vào cảnh giới thì những người tu luyện bình thường sẽ không thể so sánh được.

“Nhưng muốn đạt tới cảnh giới của đạo vận sinh tử này thì vẫn còn cần phải trải qua một chặng đường dài nữa”

Tân Trạm cũng không quá lạc quan cho lắm.

Bất kể là cỏ dại hay lá khô, dù còn sót lại thì chúng sẽ sinh trưởng hoặc chết đi chỉ trong vài ngày.

Mà đối với những yêu thú hay pháp bảo kia, vốn không phải là tồn tại theo kiểu trải qua vạn năm bất diệt nên phương pháp hiện tại đối với chúng thật sự là vô nghĩa.

Trừ khi có thể đạt được hiệu quả khiến nó lưu chuyển hàng trăm năm chỉ trong một cái chớp mắt. Nhưng tóm lại như vậy cũng đã là một khởi đầu tốt rồi.