Chương 2096
Tuy tu vi của chim sẻ sắt Cửu U cũng thường thường, nhưng khi đối phó cũng rất phiền toái, hơn nữa chắc chắn sẽ làm trễ thời gian.
“Tên kia, lúc nấy anh làm cái gì?” Cung Doãn nhíu mày, phẫn nộ đứng dậy, nhìn về phía Tân Trạm.
Lũ chim sẻ sắt Cửu U lúc nãy còn đang bay yên ổn ở nơi xa, Tân Trạm nói muốn lấy một ít máu, kết quả chúng lấy đột nhiên bay về phía thuyền bay, chắc chắn liên quan đến tên này.
“Trình đạo hữu, là cậu làm thật sao?” Tiết Phong cũng kinh ngạc, nếu Tân Trạm làm loại việc hại người giúp mình để lấy một chút máu, ông ta có thể sẽ bực tức vô cùng.
“Tạm thời đừng nóng vội.”
Tân Trạm cũng không để ý đến nó, mà lập tức đi đến mũi thuyền bay.
Ngay khi Tiết Phong tính toán giảm bớt tốc độ của thuyền bay, thông báo cho mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Tân Trạm bóp nát một viên đan, từng tia hơi thở phát tán ra theo gió.
Nhưng lúc này đây, những con chim sẻ sắt Cửu U bay đến ngửi thấy mùi hương này nhưng chúng lại không hề cuồng nhiệt, mà lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.
Tựa như mùi hương của đan dược mà Tân Trạm có loại kịch độc nào đó, chúng bắt đầu liều mạng bay ra tới phía sau.
Chớp đúng thời cơ, Tân Trạm đột nhiên ra tay.
Anh ta bắt lấy một cái, toàn bộ linh lực đều hội tụ ở phía xa. Cửu U Thiết Tước ba đầu bị anh ta bắt được…
Bàn tay khẽ đảo, Thành Đồng kiếm quét ngang qua, con chim yêu ba đầu này sợ hãi kêu lên một tiếng. Trên người xuất hiện nhiều vết thương lớn nhỏ to bằng một ngón tay, từng giọt từng giọt máu bị Tân Trạm rút ra.
Lấy ước chừng một bình máu bằng bàn tay.
Tân Trạm thỏa mãn gật đầu, cất máu vào không gian trữ vật sau đó liền buông lỏng cấm chế.
“Đi thôi”
Anh ta vung tay lên, con Cửu U Thiết Tước này lập tức sải cánh bay đi mất.
Đối với con yêu thú có thân hình hơn mười mét, bằng này vết thương và máu cũng không thể coi là một vết thương nhỏ.
“Đạo hữu, anh đây là”
Nhìn thấy Tân Trạm bay về, Tiết Phong lập tức trợn mắt há mồm.
Không biết lúc trước Tân Trạm đã rắc cái gì mà những con yêu thú kia lại liều mạng chạy qua đây. Sau đó lại ném ra thêm một ít bột thuốc khiến cho yêu thú giống như nhìn thấy kẻ địch.
Những con yêu thú khiến anh ta cảm thấy đau đầu này, ở trước mặt Tân Trạm lại là bộ dáng chỉ cần gọi là tới đuổi là đi, thật là không thể tưởng tượng.
“Không trì hoãn hành trình, cũng không khiến các người gặp nguy hiểm thì tôi làm như thế nào cũng không có vấn đề gì đi” Tân Trạm nói.
“Đạo hữu nói đùa rồi, thủ đoạn này của anh, tôi chưa từng thấy bao giờ”
Tiết Phong hít một hơi thật sâu, cười khổ một tiếng, âm thầm kinh hãi.
Trước đây ông ta cũng đã từng tiếp xúc qua với một vài dược sư, không thiếu Dược Tôn nhị tam phẩm, nhưng hình như không ai trong số họ có thủ đoạn thần kì như Tân Trạm.
“Hừ, giả thần giả quỷ”
Cung Doãn đứng ở một bên sắc mặt biến đổi, anh ta không nghĩa tới anh ta làm khó dễ như vậy ma Tân Trạm không rời khỏi thuyền bay, vẫn có thể lấy được máu của yêu thú.
“Lão Tiết, đừng bị hắn lừa gạt. Là y thuật cao thủ, phương pháp lớn nhất chính là luyện chế đan dược thượng phẩm.
Những phép này chỉ là cơ bản, không đáng bàn đến” Trân Minh ở bên nói.
Tiết Phong bất lực mỉm cười, có vẻ như hai người này có khúc mắc quá sâu với Tân Trạm.