Chương 1825
Trong phủ đệ của Hồ Phong lúc này có phần không được yên tĩnh.
Tiếng cãi vã không ngừng vang lên, còn kèm theo vài tiếng cười khẩy.
Và ở ngoài cửa, mấy tên nhóc giữ cửa, cũng không còn kiêu ngạo như trước đây nữa, đều đã bị đánh tới mặt mũi bầm dập, nằm than khóc trong ngõ bên ngoài.
Còn một số người đến cầu cứu Hồ Phong khi chứng kiến cảnh tượng này đều bị dọa một phen.
Ở thành cổ Đông Hoàng ngăn cấm việc đánh nhau và hình phạt dành cho hành vi đó vô cùng nghiêm khắc.
Cho dù là có những chuyện có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng Hồ Phong lại là Tiên Tôn ngũ phẩm có tiếng trong thành, rốt cuộc là ai mà lại to gan đến như vậy dám ra tay với Hồ Phong.
“Nhà họ Tống làm việc, những người không có liên quan đi đi”
Lúc này, một người đàn ông bước đến và lấy ra một tấm lệnh bài nạm vàng.
“Là nhà họ Tống ở Đông Hoàng, chẳng trách”
Khi những người này sau khi nhìn thấy sắc mặt có chút thay đổi, nhà họ Tống thì không dám chọc vào rồi, nên tất cả đều rút lui.
Thầm thở dài Hồ Phong này không biết đã làm ra chuyện gì mà lại đắc tội với nhà họ Tống, lần này sợ là sẽ gặp xui xẻo lớn r “Hồ Phong, Long Huyết Thánh Linh đan này rõ ràng là tiên đan nhị phẩm, nhưng ông lại dựa vào việc có phương pháp luyện đan hoàn hảo, mà xem nó là tiên đan ngũ phẩm đem đi bán, nếu chuyện này truyền ra bên ngoài, ông đoán xem sẽ có kết quả như thế nào”
Trong phủ đệ, sắc mặt của Hồ Phong tái nhợt ngồi ở trong phòng, bên cạnh là một người đàn ông trung niên mặt trắng lạnh lụng, phía sau lưng ông ta có sáu bảy cường giả đang đứng vây quanh.
“Tôi không hiểu ông đang nói cái gì cả” Hồ Phong ậm ừ.
Chuyện Long Huyết Thánh Linh đan là tiên đan nhị phẩm, chỉ có ông ta và Tân Trạm biết, ông ta không tin là Tân Trạm sẽ bán đứng mình.
“Không hiểu sao? Trong lòng ông tự biết rõ” Người đàn ông trung niên chế nhạo: “Tôi cũng không muốn nói nhảm với ông nữa, tôi sẽ hỏi ông một lần cuối cùng, ông có giao phương pháp luyện đan và linh đan đã bán ra hay không!”
“Tổng quản Tống, tôi sẽ nói lại một lần nữa, những phương pháp luyện đan và linh đan kia không thuộc về tôi, tôi cũng không có tư cách để lấy ra” Hồ Phong nghiến răng nói.
Người ở trước mặt chính là đại tổng quản của toàn bộ nhà họ Tống, là nhân vật mà trong thành cổ Đông Thành chỉ cần giậm giậm chân đã có thể khiến cho ngàn vạn tu sĩ phải run rẩy ba lần.
Một người như vậy, bản thân ông ta bình thường cũng phải cẩn thận, không dám chọc vào.
Bây giờ từ chối là rất nguy hiểm, nhưng Hồ Phong không thể không làm như thế.
Ông ta không ngờ rằng bản thân mình chỉ mới trải qua vài ngày tốt đẹp, thì rắc rối đã ập đến rồi.
Những viên linh đan mà Tân Trạm đưa cho ông ta, chỉ dựa vào uy tín của ông ta mà lượng tiêu thụ rất tốt, Hồ Phong không chỉ nổi danh ở thành cổ Đông Hoàng, mà còn kiếm được không ít linh tệ và những viên nội đan của yêu thú.
Kết quả là mới vui mừng chưa được bao lâu, thì tổng quản Tống này đã chăm chăm chú ý vào những viên linh đan này.
So với tiên đan cần phải có Luyện dược sư của Dược tôn cấp cao mới có thể luyện thành, thì linh đan này dễ dàng hơn nhiều, thậm chí một số tu sĩ cao cấp tự nghiên cứu vài năm cũng có thể đạt được thành tựu.
Nhưng đừng nhìn vào sự dễ dàng khi tinh luyện linh đan mà chính vì mức nhu cầu cao nên ngược lại khi so sánh với một số tiên đan lại càng có khả năng kiếm tiến hơn nữa.
Đây cũng là lý do Tổng quản Tống không đòi lấy Long Huyết Thánh Linh đan, mà muốn phương pháp luyện đan và linh đan kia.
“Hồ Phong, nói thật cho tôi biết, linh đan này tôi nhất định phải lấy được, tôi và ông là người quen cũ, đừng ép tôi phải ra tay”
Nhìn thấy Hồ Phong mềm cứng gì cũng không chịu, sắc mặt của tổng quản Tống cũng tối sầm lại.
Vài tên thuộc hạ cũng vây quanh lại, khí tức không tốt tỏa ra, Hồ Phong chỉ cảm thấy một trận tức anh ách, ông ta nghiến răng nói: “Tổng quản Tống, ông đừng ép tôi phương pháp luyện đan này không phải của tôi, mà là do một nhân vật lớn tặng cho, các người đắc tội với anh ta không nổi đâu, tôi khuyên ông đừng tự mình tìm đến cái chết”