Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1630




Chương 1630

 

Cho dù tiên thảo ở nơi đây có nhiều đến mức nào đi nữa, hơn bốn trăm tu sĩ điên cuồng cướp đoạt cũng rất nhanh liền không còn một cây.

 

“Xem ra Như Ý Tiên Tôn mặc dù tác phong làm việc có hơi tùy ý nhưng mỗi khi qua một khảo nghiệm sẽ cho chúng ta phần thưởng không tệ” Một tu sĩ lấy được không ít tiên thảo cười híp mắt nói.

 

Lúc ở trong núi có không ít người lấy được bản nguyên châu, đến nơi này thì hầu như tất cả mọi người đều lấy được tiên thảo, không ít khảo nghiệm tiếp theo lại sẽ thưởng cái gì, không phải là công pháp đó chứ.

 

Không ít tu sĩ nghĩ đến đây theo bản năng nhìn Tân Trạm một cái.

 

Vốn dĩ tất cả mọi người cảm thấy, truyền thừa của Như Ý Tiên Tôn có lẽ là Tống Linh Thông hoặc là Sài Chính Đạo lấy được như ai biết từ đâu bất ngờ xuất hiện một tu sĩ đeo mặt nạ quỷ thế này.

 

Mặc dù tu vi không cao nhưng lại tâm cơ thâm trầm, có dũng có mưu, nói không chừng sẽ trở thành kẻ địch mạnh nhất của hai nhà họ Tống, Sài.

 

Sài Chính Đạo và Tống Linh Thông liếc mắt nhìn nhau, cũng nhận ra được suy nghĩ của nhau.

 

Tân Trạm không để ý ánh mắt của mọi người mà sau khi cất kỹ tiên thảo liền quay đầu nhìn hai vòng xoáy kia một cái.

 

Anh luôn có cảm giác hai vòng xoáy đó không hề đơn giản như mọi người nghĩ.

 

Mọi người tiếp tục bay về phía trước, bóng dáng của Như Ý Tiên Tôn trôi lơ lửng cách đó không xa.

 

Không lâu sau bọn họ liền tiến tới trước mặt tiên tôn.

 

“Chúc mừng những người đã thông qua khảo hạch thứ hai, chỉ là người còn sót lại so với tưởng tượng của tôi hình như có hơi nhiều” Như Ý Tiên Tôn cười như không quét qua mọi người phía dưới một vòng.

 

Chuyện này khiến không ít người lúng túng, nếu không nhờ Tân Trạm, trước khi cây hương cháy hết chắc chắn sẽ có nhiều người thử một của, như vậy đúng là sẽ chết mất không ít.

 

“Chẳng qua không sao, những khảo nghiệm tiếp theo, cho dù các người có bao nhiêu người thì cũng chỉ có năm người thắng cuối cùng”

 

Như Ý Tiên Tôn vung tay lên.

 

Trong chớp mắt, nơi đất đai mênh mông rộng lớn phía xa xa xuất hiện năm vòng xoáy to lớn, trôi lơ lửng giữa không trung, có chiều dài khoảng chừng năm trượng.

 

Hoàn toàn khác với vòng xoáy đen thui trước kia, bên trong năm vòng xoáy này tản ra hơi thở không giống nhau và màu sắc rực rỡ.

 

Có vô cùng nóng bỏng, có lạnh băng thấu xương, mà bên trong vòng xoáy thì lại lộ dáng vẻ trời đất khác nhau.

 

“Bản tiên tôn nắm giữ bản nguyên ngũ hành, hơn nữa cũng đã tu luyện đến trình độ cao nhất, bên trong năm vòng xoáy kia chính là năm loại lực lượng bản nguyên của tôi, bây giờ các người tiến vào trong đó tìm được thuộc tính tinh túy nhất của mỗi loại bản nguyên trong trời đất và mang ra đây”

 

“Mà người nắm giữ tinh túy ngũ hành này sẽ là năm đệ tử nhận truyền thừa của tôi”

 

Lời của Như Ý Tiên Tôn lập tức khiến mọi người cuồng loạn.

 

Hơn bốn trăm tu sĩ, chỉ để lại năm người, một khi bản thâm tìm được cái gọi là tinh túy liên có thể lấy được một trong năm tư cách nhận được truyền thừa chính thống của đại năng Cảnh giới Độ Kiếp.

 

Lần này, nhờ có kinh nghiệm lần trước, rất nhiều tu sĩ đều cố gắng nhớ kỹ từng lời nói của Như Ý Tiên Tôn, không dám bỏ sót một chữ nào.

 

“Có thể đại diện cho tinh túy của bản nguyên lực, nếu là thuộc tính thủy thì nhất định là Cực Thủy, còn nếu là thuộc tính hỏa thì chắc chăn là Chí hỏa.

 

“Tốt lắm, khảo hạch bắt đầu, khảo nghiệm lần này không hạn chế thời gian cho đến khi các người tìm được những thứ này, bản tiên tôn sẽ chờ các người trong cung điện màu đen ở phía xa kia”

 

Như Ý Tiên Tôn vung tay lên, lại lần nữa biến mất.

 

Mà mọi người nhìn theo phương hướng ngón tay ông ta chỉ cũng chú ý đến ở phía cuối vùng đất màu đen có một tòa cung điện đen kịt, xem ra nơi đó chính là địa điểm cuối cùng.