Chương 1480
Mọi người có chút trầm mặc, kết cục kia, chỉ sợ là bọn họ sẽ ở mất mạng trong nháy mắt, trách không được tên Mộc Thăng Khanh này lại tự tin như thế.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là, ở đây không ai có kinh nghiệm đối phó với bản nguyên hỗn loạn, cũng tìm không ra biện pháp khắc chế hoặc đối phó nó.
“Tôi có một biện pháp, không biết có hiệu quả hay không”
Tân Trạm đột nhiên nói.
“Đều lúc này rồi, còn có cái gì không được hay được nữa chứ, mọi chuyện cũng đã đến bước nảy rồi chỉ cần có biện pháp cho dù thành công hay không cũng phải thử” Diệp Thành nói: “Tân Trạm cậu cứ nói đi, chúng tôi đều nghe theo cậu.”
Mấy người Từ Kim Thanh cũng nhìn về phía Tân Trạm.
Trong loại tình huống này, Tân Trạm chính là người mà bọn họ tin tưởng nhất.
Tân Trạm nhẹ gật đầu, nói: “Bây giờ chúng ta đi đến chỗ bản nguyên hỗn loạn”
“Đến chỗ bản nguyên hỗn loạn” Diệp Thành trừng to mắt, mấy người còn lại cũng có chút giật mình.
Trên đường bọn họ tới đây, bọn họ cũng đã đi qua bản nguyên hỗn loạn, nơi đó hư không vỡ vụn, không cách nào bay qua, hơn nữa chỗ nào có bản nguyên vỡ vụn, đều là đầm rồng hang hổ cực kỳ nguy hiểm, không khác gì địa ngục.
Chuyện bản nguyên khí hỗn loạn bạo động đã rất khủng bố rồi, nếu bây giờ đi đến chỗ nguyên bản hỗn loạn, bọn họ chẳng khác nào sẽ rơi vào tình huống bị địch bao vây bốn phía sao.
“Cách này rất hay, nơi đó vốn dĩ rất hỗn loạn, nói không chừng những bản nguyên khí hỗn loạn này không thể tra ra khí tức của chúng ta.” Mắt của Từ Kim Thanh sáng lên nói.
“Nhưng, chúng ta phải làm sao mới có thể sống sót trong hư không hỗn loạn đây?”
“Dù sao cũng không còn biện pháp nào khác nữa rồi, chúng ta chỉ có thể làm liều thôi.” Diệp Thành cũng gật đầu nói.
“Bây giờ không có thời gian giải thích cho các người, các người mau đi theo tôi.”
Tân Trạm đột nhiên bay lên, đám người thấy vậy cũng cấp tốc đuổi theo.
Sơn cốc này từng là chiến trường cổ dùng làm nơi đánh nhau, bên ngoài sơn cốc có rất nhiều chỗ bản nguyên hỗn loạn, trong sơn cốc những khu vực hỗn loạn càng nhiều.
Những khu vực hỗn loạn này, đại đa số đều ở biên giới của sơn cốc.
Từ xa nhìn lại, liền có thể cảm nhận được nơi đó hư không hỗn loạn không chịu nổi, giống như trời đất biến thành rất nhiều mảnh vỡ, lóng lánh sắc bén như lưỡi đao đủ để cắt đôi tất cả thứ gì tới gần nó.
Gió lạnh không ngừng từ trong đó bay ra, phát tiếng vu vu vô cùng chói tai, âm u lạnh lẽo đến mức có thể đông cứng được linh hồn.
Nơi này chỗ nào cũng rất nguy hiểm, cho dù có là tu sĩ cảnh giới Phân Thần cấp cao đi chăng nữa, cũng không dám tuỳ tiện đặt chân lên đó.
Khoảng cách gần trăm mét, đám người liền cảm thấy toàn thân rét run, cảm giác nguy hiểm không ngừng dâng lên.
Tân Trạm bay ở phía trước nhất, dùng Thiên Minh Nhãn mở đường, bay thẳng vào trong hư không hỗn loạn.
Gió lạnh không ngừng thổi ở bên tai, thỉnh thoảng phía trước lại có mảnh vỡ không gian xuất hiện, cắt chém mọi thứ.
Mọi người men theo con đường mà Tân Trạm dùng Thiên Minh Nhãn mắt và thần thức tạo ra, mấy người đều bay ở trong không trung xuyên qua không ít không gian hỗn loạn, Tân Trạm không hề có ý định dừng lại, tiếp tục bay vào sâu bên trong.
Những hư không hỗn loạn này cũng không hề đơn giản, mỗi giây mỗi phút đều đang biến hóa.
Cho dù có Tân Trạm dẫn đường, đám người chỉ việc đi theo phía sau, nhưng bọn họ vẫn gặp phải nguy hiểm, có lần Diệp Thành suýt chút nữa đã mất mạng.
“Những bản nguyên khí hỗn loạn kia, đang đuổi theo chúng ta.
Xông vào khu vực hỗn loạn này không bao lâu, Từ Kim Thanh đột nhiên quay đầu, mở miệng nói.