Chương 1416
“Ha ha, tôi thành công rồi!”
Khi đan lô mở ra Cát Vũ Thần không khỏi cười to, có lẽ bởi vì Tân Trạm và Du Chí gây áp lực quá lớn nên anh ta thực sự luyện chế ra được đan dược cấp tám hoàn mỹ.
Khổng Việt thấy thế cũng nở nụ cười rồi trở nên thả lỏng hơn.
Nhưng đắc ý chưa được bao lâu đã không thể cười được nữa, bởi vì Tân Trạm và Du Chí cũng lần lượt luyện ra được đan dược có cùng phẩm chất như vậy.
“Hai phó hội trưởng, thế hệ dược sư trẻ tuổi của Thành cổ Đông Hoàng của hai người thực sự là giỏi, thế mà lại có nhiều thiên tài như vậy” Ông lão tóc hoa râm ở thành trì bên cạnh không khỏi khen ngợi.
Sau khi vòng thứ hai kết thúc trên quảng trường chỉ còn lại mười người.
Tân Trạm tùy ý nhìn lướt qua, ngoại trừ Diệp công tử và Du Chí thì Cát Vũ Thần và Đầu trọc cũng ở trong đó.
“Vòng này mọi người có thể tự do phát huy luyện chế đan dược sở trường của mình, có thể là linh đan cấp chín cũng có thể là cấp tám, nhưng chỉ có một cơ hội cho nên nếu như mọi người không có tự tin luyện chế cấp chín thì tốt hơn hết là lựa chọn thứ mà bản thân nắm chắc nhất”
Mười người còn lại đều là tinh anh của Thành cổ Đông Hoàng, vì vậy trưởng lão trọng tài cũng cười nhắc nhở vài câu.
Ông ấy cũng không nhắc tới việc luyện chế tiên đan.
Bởi vì những người tham gia trận thi đấu đều là đệ tử cảnh giới Xuất Khiếu, mặc dù ở trong đại lục cái gọi là cực hạn luyện dược cảnh giới Xuất Khiếu có thể luyện chế ra tiên đan nhất phẩm, nhưng chuyện như vậy lại lúc ẩn lúc hiện nên cần phải có cơ duyên vô cùng tốt, lại càng không thể dùng lò luyện đan bình thường do hội dược sư cung cấp để luyện chế.
Không hề nghi ngờ khi Diệp công tử trực tiếp lựa chọn dược thảo linh đan cấp chín, Tân Trạm và Du Chí cũng lựa chọn như vậy.
Vẻ mặt của Cát Vũ Thần vô cùng khó coi, anh ta do dự hết lần này tới lần khác, nhưng vẫn cầm cây thuốc làm linh đan cấp tám lên.
Những người khác cũng làm như thế, đối với bọn họ thì linh đan cấp chín thật sự là vô cùng khó làm.
Mọi người nhìn thấy một màn này đều hiểu được, nếu như bọn họ điều luyện đan thành công, vậy thì ba người đứng đầu có thể xác định được rồi.
“Chắc chắn bọn họ sẽ bị nổ lò luyện đan, chắc chắn sẽ thất bại.”
Lúc bắt đầu luyện đan, thỉnh thoảng Cát Vũ Thần lại nhìn về phía Tân Trạm và Du Chí, âm thầm nguyền rủa.
Nhưng mà trong quá trình luyện đan, chuyện bị nổ lò cũng không có xảy ra, ngược lại biểu hiện của Tân Trạm và Du Chí còn rất là hoàn mỹ, mỗi một bước cũng đều không có sai lầm nào.
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì mình không thể lấy được một trong vị trí đứng đầu, cũng sẽ không có tư cách để lấy được lệnh bài Thánh cảnh, chết tiệt!”
Cát Vũ Thần cắn răng nghiến lợi, sắc mặt xanh mét lại.
Anh ta vốn cho là mình có hi vọng lấy được vị trí đầu tiên, nhưng mà bây giờ có thể lấy được một trong ba vị trí đầu tiên cũng rất là khó khn.
Xem ra là chỉ có thể dùng một chút thủ đoạn.
Tân Trạm, Du Chí, mấy người đừng mơ tưởng có thể cưỡi được ở trên đầu ông đây!
Cát Vũ Thần hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên dùng ánh mắt giống như là rắn độc nhìn về phía tên đầu trọc đứng bên kia.
Trên mặt tên đầu trọc xuất hiện thoáng qua một nụ cười dữ tợn, sau đó gật đầu một cái.
Rồi sau đó anh ta làm như là mình vô ý bỏ một cây linh thảo vào trong lò luyện đan.
“Hả?”
Ở phía trên chỗ ngồi dành cho khác quý, có một vị Dược tôn đang nhìn chằm chằm, nhất thời nhướng mày lên.
“Nếu như mà bỏ thứ này vào trong lò luyện đan, sợ rằng là sẽ xảy ra vấn đề”
Ngay lúc vị Dược tôn này đang muốn mở miệng nhắc nhở, lò luyện đan ở phía trước mặt tên đầu trọc đột nhiên chấn động.