Chương 1410
“Nếu như cần thì tôi sẽ nói cho ông biết, bây giờ chúng ta đi vào không gian luyện dược trước” Tân Trạm cũng không từ chối.
Hai người ở bên trong không gian mô phỏng việc luyện chế mấy loại đan dược cấp năm, đợi đến khi Tân Trạm hoàn toàn quen thuộc thì mới kết thúc.
“Tốc độ dòng chảy của thời gian dường như thật sự khác biệt”
Bước ra khỏi không gian luyện dược lần nữa, Tân Trạm cầm ngọc quyết như có điều suy nghĩ.
Trước đó anh đã cảm giác được dường như khi đến đại lục Thượng Giới này không gian luyện dược đã xảy ra một loại thay đổi nào đó, khác hẳn với tốc độ dòng chảy của thời gian ở bên ngoài.
Lần này trước khi đi vào anh đã cố ý tính toán thời gian, bây giờ xem ra một giờ ở bên ngoài tương đương với nửa tiếng ở trong không gian luyện dược.
Điều này có nghĩa luyện tập ở trong không gian luyện dược có thể tiết kiệm nhiều thời gian hơn ở bên ngoài.
Đây quả thực là điều vô cùng kỳ diệu, tương đương với việc bản thân dùng cùng tuổi thọ nhưng lại có hiệu quả luyện tập cao hơn năm mươi phần trăm so với những người khác.
Hơn nữa thứ này cần có phương pháp gì để tiếp tục giảm bớt tốc độ dòng chảy của thời gian hay không?
Tân Trạm hơi chờ mong, nếu như tốc độ dòng chảy của thời gian có thể chậm lại một phần mười, vậy thì trong tương lai anh sẽ có một hành trình suôn sẻ trong lĩnh vực luyện chế đan dược.
“Đây là do sự khác nhau của hai thế giới hay là có liên quan tới Hồ Phong, hoặc là có liên quan tới tu vi?”
Đáng tiếc, Tân Trạm tạm thời không thể tìm thấy câu trả lời.
Đêm hôm đó các loại mây tím lại bay lượn trên phủ đệ của Hồ Phong, Tân Trạm tự nhiên lại được hưởng thụ khí tức căn nguyên của đan đạo thuộc về Dược Tôn cấp năm.
Cho đến khi trời sắp sáng Tân Trạm mới kết thúc việc luyện đan, ngồi xếp bằng nghỉ ngơi để khôi phục thần thức và tiên khí sau đó mới rời đi.
Thi đấu dược sư là việc quan trọng được tổ chức mỗi năm một lần của hội dược sư.
Mà năm nay bởi vì có thêm lệnh bài Thánh cảnh trong phần thưởng cộng với việc có rất nhiều luyện dược sư tràn vào Thành cổ Đông Hoàng nên càng trở nên náo nhiệt.
Vài ngày trước đã có thật nhiều luyện dược sư bắt đầu mong đợi tới ngày hôm nay.
“Nhiều người vậy sao”
Tân Trạm còn chưa đi tới cổng của hội dược sư đã có thể nghe thấy tiếng người huyên náo từ đẳng xa, rất nhiều luyện dược sư đang thảo luận ầm ĩ, hòa vào biển người đi về phía hội dược sư với vẻ mặt hưng phấn.
Đi tới trước cửa của hội dược sư mới phát hiện ra ở ngoài cửa có khoảng nghìn người đang chen chúc chung nhau chờ đợi được đi vào.
Tân Trạm lắc đầu, bản thân vẫn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của cuộc thi lần này.
Xem ra, cuộc thi dược sư lần này, quả thật đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Những người bảo vệ phụ trách canh giữ trước cửa, đang bận rộn kiểm tra lai lịch của từng người một trước khi cho bọn họ đi.
Xem ra mình phải đợi rất lâu.
“Tân Trạm, đi theo tôi”
Tân Trạm đang đi theo nhóm người bước tới phía trước thì có một người ở bên cạnh kéo lấy quần áo của anh.
Anh xoay đầu nhìn qua, nhìn thấy người đó chính là Du Tuyết Nghiên.
Ngày hôm nay cô ta mặt một chiếc váy lụa màu hồng, trông có vẻ rất trong sáng đáng yêu, sự xuất hiện của cô ta ngay lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt của nam giới.
Ngay cả Tân Trạm ở một bên cũng cảm thấy hơi ghen tị.