Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1135




Chương 1135

Bị người trước mặt trông có vẻ mặt trắng yếu ớt vô dụng này tuỳ tiện đánh bại, cái mặt này của anh ta coi như là ném đi được rồi.

 

Nhưng anh ta cũng không phục lắm cho rằng Tân Trạm là cố tình mà giả vờ vô ý.

 

“Anh cũng là võ giả mà không biết thân thể người có chút uy hiếp à?” Tân Trạm sờ sờ cái mũi, không nói nên lời.

 

“Đương nhiên là tôi biết chỉ nhưng mà không nghĩ tới anh hiểu được những thứ này” Tân Tráng nghiến răng nói: “Không phải, là tôi đánh giá thấp anh rồi, chúng ta đánh lại đi” Tân Tráng suy nghĩ một chút, bản thân sở dĩ vừa rồi bản thân thua một chiêu kia chủ yếu là vì đánh giá thấp Tân Trạm, công thêm mất tập trung nên mới bị Tân Trạm láu cá này nhặt được món hời.

 

“Lần này tôi vẫn dùng một tay. Cậu đánh tôi bằng hai tay” Tân Tráng nghiến răng nói.

 

“Tốt thôi, nếu anh đã có hứng thú bị đánh, tôi đương nhiên sẽ chiều theo ý anh rồi” Tân Trạm cũng mỉm cười, tuy rằng đơn phương bắt nạt Tân Tráng cũng chẳng có nghĩa lý gì nhưng cũng nhất định phải tác thành cho anh ta.

 

“Tới đi!”

 

Tân Tráng lần này không dám lơ là vọt thẳng tới, hướng đến ngực Tân Trạm đấm một cái.

 

Đồng thời cảnh giác đối với chân Tân Trạm, sợ lại bị anh đá cho nằm xuống.

 

Tân Tráng vẫn là lo lắng một đấm đem Tân Trạm đánh chết nên chỉ xuất ra có sáu phần lực.

 

Nhưng anh ta chỉ thấy Tân Trạm đứng tại chỗ nở nụ cười không trốn cũng không né, cuối cùng đem sáu phần lực lại biến thành ba phần.

 

Âm!

 

Tân Tráng tung cú đấm đập xuống nhưng trong nháy mắt trừng to mắt.

 

Dưới một đấm này của anh ta, ngay cả khi con gấu yêu cấp Võ Tông cũng không dám cứng đầu đối mặt trực tiếp với anh ta.

 

Nhưng vào lúc này, anh ta cảm thấy nắm đấm của mình giống như đập vào tảng đá cứng rắn nhất trên đời, một cơn đau dữ dội kịch liệt ập đến, thiếu chút nữa là xương cốt của anh ta đều gãy vỡ rồi.

 

Khiến cho anh ta phải kêu rên vài câu rồi lùi về sau mấy bước.

 

Anh ta run run nhìn xem Tân Trạm, Tân Tráng nổi giận nói: “Rốt cuộc là cậu giấu cái gì trong người.” Theo ý anh ta, có thể đấm mình đau thành dạng này, khẳng định là do Tân Trạm đã giở trò lừa bịp.

 

Trước đó đã giở trò lừa bịp, hiện tại lại chơi gian lận.

 

“Hiện tại coi như anh may mắn không sao. Nếu như anh dùng toàn bộ mười phần sức lực, e răng năm đấm này của anh sẽ hoàn toàn bị phế đi đấy” Tân Trạm cười nói.

 

Nhưng mà ngay tại lúc Tân Tráng dự định lại nói cái gì, cửa sân đột nhiên mở toang ra.

 

“Anh Tráng, tìm khắp nơi cũng không tìm ra anh. Trưởng thôn kêu chúng ta đi một chuyến” Một số thợ săn bước vào nhìn thấy Tân Tráng liền kêu lên.

 

“Thăng nhãi, coi như lần này cậu may mắn đấy” Tân Tráng cau mày, thu hồi tư thế nói: “Chờ tôi đi săn về, chúng ta lại tiếp tục so tài.” Nói xong, anh ta liền lên tiếng cùng Diệp Uyển chào hỏi rồi vội vã đi.

 

“Ở đây mọi người chủ yếu dựa vào việc săn bắt tìm thức ăn sao?” Tân Trạm hỏi.

 

“Cũng làm những cái khác nữa nhưng mà những cái da lông yêu thú, huyết nhục cùng xương cốt đều rất đáng tiền, nếu là có nội đan thì lại càng đáng tiền hơn” Diệp Tĩnh Thuận gật đầu nói.

 

“Cậu Tân, anh Tráng đó tính tình vốn là như vậy chứ không phải người xấu, tôi thay mặt anh ta xin lỗi anh” Diệp Uyển ngượng ngùng nói.

 

“Không có gì đáng ngại, cũng coi như là tôi tự gây họa mà thôi” Tân Trạm cười nhạt một tiếng, Diệp Uyển cứu một mạng của anh, anh đương nhiên sẽ không để ý quá nhiều.

 

Diệp Uyển vẫn còn việc phải làm, sau khi nói cám ơn liền dắt Diệp Tĩnh Thuận rời đi.