Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1019




Chương 1019: Tất cả đều ngã

Gần đây, cái tên Tân Trạm này đang nổi như cồn.

“Thiên Kiêu Thịnh Hội của nhân tộc, có một tu sĩ ngoại giới gây sức ép cho Vấn Tông Chuẩn Thánh Tử, giành được vị trí đầu tiên, là anh sao?”

Thái Tinh vừa nói xong, tất cả những người ở đó đều ngây ngốc Thiên Kiêu Thịnh Hội đã hạ xuống được hơn tháng, tin tức này cũng đã truyền đến yêu tỘC.

Hơn nữa cái tin võ giả ngoại giới giành được quán quân cũng gây bão trong ngoài giới yêu thú ở dãy núi Quái Thú này, cuối cùng cái tin đó cũng thu hút sự chú ý của cả yêu tộc giống như người thừa kế Yêu Hoàng. Có thể nói cái tên Tân Trạm này đã trở thành sấm đánh bên tài thiên tài của mỗi một yêu giới.

Trước đó bọn họ cũng từng bàn tán Tân Trạm này lợi hại tài giỏi đến mức nào, may mà không phải người của bát gia hay tam tông, nếu không lần minh hội này, bọn họ tiêu chắc rồi Nào ngờ, chăng những Tần Trạm đã đến đứng trước mặt bọn họ đây mà hiện giờ còn thành sư phụ của bọn họ nữa.

“Chính là tôi” Tân Trạm không hề bác bỏ.

“Khó trách Yêu Hoàng bệ hạ lại chọn anh làm sư phụ” Đám người Cốt Lâm tâm trạng phức tập, cũng đã gạt đi ý định muốn dạy dỗ Tân Trạm rồi.

Lần thua trước của Thạch Chấn, bọn họ vẫn cảm thấy Tân Trạm chẳng qua là dựa vào uy quyền của phi kiếm hoặc nhân lúc Thạch Chấn chưa kịp chuẩn bị mà sử dụng Yêu Hoàng chưởng, nhưng giờ nghĩ lại thì Thạch Chấn thua cũng đâu có oan đâu.

“Được rồi, các người tự giới thiệu qua về mình đi” Tân Trạm mở miệng, mắt nhìn về phía mọi người.

Dù sao anh cũng đã làm sư phụ người ta rồi, cũng phải biết họ tên gì chứ.

“Cốt Lâm, Thái Tỉnh… Tất cả đều lần lượt giới thiệu tên mình, Tân Trạm cũng âm thầm ghi nhớ.

“Hôm nay là lân đầu tiên tôi tới đây, không thích nhiều lời thừa thãi” Tân Trạm liếc nhìn một lượt nói: “Chúng ta cứ đơn giản thôi, mọi người cứ lần lượt qua đây đấu với tôi. Cốt Lâm, cậu trước đi”

“Sư phụ Tần, tôi đã phục rồi mà, sao còn phải đánh nữa?” Cốt Lâm vừa nghe đã suýt chút quỳ rạp xuống.

Thạch Chấn bị Tân Trạm một tát đánh cho trọng thương hiện giờ vẫn nằm bẹp trên giường, chưa dậy nổi, còn Lịch Ám Trọng lại bị Tân Trạm một cước chôn xuống đất, cậu ta chỉ có một chút xíu thế này sẽ bị Tân Trạm dày vò chết mất.

“Nói linh tinh, không thử qua thân thủ sao biết được thực lực mấy cậu đến đâu? Yên tâm đi, lần này chỉ so tài thôi, tôi cam đoan sẽ khống chế sức mạnh”

Tân Trạm cau mày, trách phạt, lại cười an ủi: “Tôi chỉ dùng một tay thôi, được rồi chứ?”

“Sư phụ Tân có chắc không?” Cốt Lâm nghe thế, mắt sáng rực lên.

Dù Tần Trạm mạnh thật nhưng chỉ có một tay thì sức mạnh cũng giảm đi phân nửa, vậy là cậu ta có cơ hội rồi.

“Đương nhiên.”

“Vậy được, mong sư phụ Tân chỉ giáo”

Cốt Lâm vô cùng tự tin bước lên.

Tân Trạm gật đầu, ngoắc ngoäắc tay. Cốt Lâm khẽ gầm một tiếng, toàn thân bộc phát sức mạnh, ánh mắt đột nhiên trở nên dữ tợn, bước vào trạng thái giao đấu, thân thể như huyễn ảnh, bay thẳng đến chỗ Tân Trạm.

“Tốc độ tốt đấy”

Tân Trạm nhẹ gật đầu, vươn tay ra đột ngột ngăn cản quả đấm của Cốt Lâm.

“Nhưng sức mạnh lại kém quá.”

Tân Trạm lại lắc đâu, sức mạnh bộc phát từ một quyền lập tức đánh Cốt Lâm văng ra.

Cốt Lâm lộn một vòng trên không trung, lúc rơi xuống còn lảo đảo vài bước mới đứng vững, cậu ta vẫn không phục, rút tiếp ra một thanh trường kiếm.

Tân Trạm đã nói từ trước, cho phép dùng vũ khí, lần này Cốt Lâm thi triển kiếm pháp, giữa không trung xuất hiện những luồng sáng chém đến chỗ Tân Trạm.

Tuy nhiên lần này Cốt Lâm còn thua thảm hại hơn, cậu ta không thấy rõ động tác của Tân Trạm ra sao nhưng một luồng khí mạnh đã đánh trúng cơ thể cậu ta khiến cậu ta ngã nhào ra đất.

“Kiếm pháp tạm xem như thuần thục, tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến lại thiếu.” Tân Trạm thầm nói.

“Tôi nhận thua” Cốt Lâm ôm ngực bò dậy, bất lực nói.

Một màn này đã khiến tất cả đều yên lặng, Tần Trạm còn không chuyển động bước nào, chỉ cần dựa vào một tay đã đánh bại Cốt Lâm.

“Người tiếp theo, cậu đi ra”

Sau đó Tân Trạm chỉ vào một thanh niên mập mạp, người phía sau có hơi lúng túng nhưng vẫn bước ra.

“Sư phụ Tần, tôi không bằng Cốt Lâm đâu.”

Mập mạp cầu xin khai ân “Dùng thực lực mạnh nhất của cậu, biểu hiện càng kém, tôi đánh càng đau” Tân Trạm lạnh lùng nói.

Mập mạp nghe vậy, quyết tâm căn răng, đánh liều Không quá ba chiêu mập mạp cũng bị Tân Trạm đánh ngã ra đất.

Sau đó Tân Trạm tiếp tục đánh, những kẻ gọi là thiên tài ở đó đều bị anh một tay đánh bò ra đất.

“Chẳng trách Tuyệt Nhật Yêu Hoàng lại lo đến thế, thế hệ thiên tài này của yêu tộc đúng là không được-‘ Tân Trạm thầm nghĩ, đánh hết một hồi chỉ có hai kẻ Thạch Chấn và Lịch Ám Trọng có tu vi cao nhất.

“Chị Lam Yên, chị có nhận ra không, sư phụ Tân toàn chọn nam hết đó, xem ra thì mặc dù anh ấy trông có vẻ lạnh lùng khó gần nhưng vẫn dịu dàng với mấy nữ tu chúng ta lắm”

Thấy Tân Trạm lần lượt đánh bay đối thủ, Thái Tinh đứng trong cả đám người nháy mắt nhỏ giọng nói Cả đám người Cốt Lâm cũng đã để ý đến câu chuyện đó, tuy bọn họ không dám hỏi nhưng đều thầm nghĩ, có phải Tân Trạm là tên háo sắc, nổi tà niệm với mấy cô nàng xinh đẹp kia rồi không.

Đợi đến khi đánh bay người cuối cùng, Tân Trạm xoay xoay cổ tay.

Lúc này trong sân, ngoại trừ bản thân anh đã không còn nam tu nào khác nữa. Cả đám Cốt Lâm đều bị đánh thê thảm, chạy ra một bên dưỡng thương.

“Mấy cô…” Tân Trạm quét mắt nhìn sang những nữ tu còn sót lại, ngoắc ngoắc tay nói: “Mấy cô còn vô dụng hơn cả lũ con trai kia, lên cả đi, tôi không có nhiều thời gian đâu.”

“Sư phụ Tân, anh!” Đám người Thái Tỉnh đều biến sức, giận đến mức cả cơ thể mềm mại đều run lên.

Uổng cho mấy người họ còn tưởng Tân Trạm thương hoa tiếc ngọc, nào ngờ lại ác thế, còn không giữ thể diện cho họ.

Đám người Cốt Lâm đều cười trên nỗi đau của người khác, bóng người của sư phụ Tân bỗng cao lên không ít.

“Các chị em, cùng nhau lên, để sư phụ Tân đây được xem trình độ của chúng tai”

Thái Tinh khẽ hừ một tiếng rồi cũng nổi lửa giận, trừ Lam Yên ra, tất cả những nữ tu đều xông lên, dự định cho tên Tân Trạm cuồng vọng kia biết lễ độ.

Âm ầm ầm!

Kết quả, mấy cô vừa xông đến đã bị Tân Trạm một tay vận chuyển linh khí đánh ra một trời sáng rực sặc sỡ.

Tất cả nữ tu khỏe mạnh đều bị linh khí đánh trúng bay ngược ra ngoài, ngã xuống đất như mấy miếng sủi cảo.

“Chúng ta thật sự yếu ớt vậy sao?” Mấy nữ tu bị Tân Trạm đánh đến hoài nghĩ cuộc đời.

Cốt Lâm trông vậy thiếu chút nữa phá ra cười, nhưng bị Thái Tinh hung dữ trừng một cái lại vội vàng ôm miệng.

Lúc này người duy nhất còn chưa giao đấu trong sân chỉ có mình Lam Yên.

“Còn cô nữa, lại đây” Tân Trạm không chút khách khí nói với Lam Yên.

“Tôi chỉ là phụ tá của sư phụ Nam Du thôi, không giống bọn họ, cũng cần đánh sao?”

Lam Yên cau mày hỏi.

“Nếu đã ở lại đây thì tôi đều sẽ đối xử bình đẳng” Tân Trạm bình thản đáp.

Lam Yên bất đắc dĩ gật đầu, quang hoa từ tu vỉ nở rộ.

“Sư phụ Tần, vậy tôi không khách khí nữa”

Lam Yên vừa nói vừa chầm chậm bước đến chỗ Tân Trạm, tốc độ của cô rất chậm nhưng sức mạnh lại không ngừng tăng vọt, tựa như sắp xuất đại chiêu.

“Không ngờ Lam Yên lại dùng đến chiêu này, sẽ có hi vọng chứ?”

Cả đám người Cốt Lâm đều sáng rực mắt, bọn họ và Lam Yên đã tiếp xúc với nhau lâu rồi, dĩ nhiên bọn họ cũng biết Lam Yên là con gái Tuyệt Nhật Yêu Hoàng, thực sự có năng lực.

Trong lúc Lam Yên gia tăng sức mạng, Tân Trạm nhíu mí, nhìn Lam Yên đầy hứng thú sau đó vỗ một chưởng vào khoảng không phía trước.

Linh khí bùng nổ khiến không khí như run lên, cơ thể mềm mại của Lam Yên lại xuất hiện biến hóa, cô bị một chưởng của Tân Trạm đánh vào, lập tức bắn ra ngoài.