Truyền Kỳ Ba Vị Tiểu Thư

Chương 20: Phong ba yến tiệc (1)




Đêm tối, bầu trời se lạnh. Cơn gió khô hanh thổi qua khiến cho người ta thấy khó chịu, bỗng chốc có một dự cảm không an lành. Giống như phong vân chuyển biến, mưa máu nổi lên!

Lưu Ly cung của Thượng Hoàng quốc vô cùng tráng lệ. Lối đi phủ đầy những cây hoa anh đào, từng cánh hoa nhảy nhót, khiêu vũ trong gió, rực rỡ nhưng lại thanh thoát, nhẹ nhàng.

Từ xưa, Lưu Ly cung là nơi tiếp đãi xứ thần và tổ chức yến tiệc cho nên nơi đây được trang hoàng vô cùng xa hoa nhưng lại chứa đầy khí phách của Thượng Hoàng quốc. Hai cây trụ ngọc to lớn được khắc hình Kỳ Lân vô cùng tỷ mỷ và tinh xảo.

Thanh Lăng đại lục, tam quốc hùng bá. Phương quốc hùng hổ bá chiếm âm mưu thâu tóm toàn bộ đại lục. Dã tâm không nhỏ, làm việc lớn lối, thị huyết không tính người – đó là những lời nhận xét về cách hành sự của Phương Quốc.

Ngạo Quốc lạnh giá, lương thực hiếm hoi đến đáng thương. Người dân nơi đây lại chất phát, lương thiện, dáng người to lớn và ý chí bảo vệ tổ quốc kiên cường. Ngạo Quốc giữ thế trung lập, không theo phe phái mà cứ an an ổn ổn bình trị đất nước. Nhưng mà trong tối, nội bộ đã bắt đầu rục rịch, không an phận.

Thượng Hoàng quốc uy chấn một cõi, điều binh khiển tướng mở rộng lãnh thổ. Người dân nơi đây người thiện chiến, người buôn bán, người thi ca…. Kinh thành phong phú, là con đường kinh tế huyết mạch của cả Thanh Lăng đại lục.

Đến nay, chiến thần Âu Dương Hàn Phong cầm quân, đánh tan Phương Quốc, uy hiếp Ngạo Quốc khiến cho trong nước người dân vui mừng. An an ổn ổn hưởng phúc bình yên không lo chiên tranh chém giết. Mà Thượng Quan Vân dẫu gì cũng là một người hiện đại, những thứ thuế, thi sử, … được hắn cải tạo lại không còn một chỗ hở khiến cho Thượng Hoàng quốc càng thêm phồn thịnh.

Lưu Ly cung tráng lệ, tiếng nhạc vui nhộn truyền ra, mọi người ai ai cũng thoải mái, nói cười vui vẻ. Yến tiệc hôm nay là do hoàng thượng tổ chức để tẩy trần cho hai vị vương gia từ chiến trường trở về. Nhưng mà thứ bọn họ khó hiểu nhất chính là thân phận của ba người nữ nhân xuất hiện vào sáng hôm đó.

Nghe nói, tối hôm qua, họ ở với hoàng thượng suốt cả đêm khiến phi tần hậu cung náo loạn cả buổi trời. Tuy nhiên, thứ dày vò trái tim của họ lại là tin tức hoàng thượng trúng độc vào sáng nay, ông trời ơi! Không biết tên to gan tày trời nào lại dám làm việc đó. Nghĩ đến tính khí hỉ nộ thất thường của hoàng thượng thì đám quan lại càng bi ai cho mình, buổi trầu triều ngày mai… vô cùng không an lành a~~

Theo luật lệ của Thượng Hoàng quốc, các quan lại từ tứ phẩm trở lên được phép mang theo gia quyến của mình vào dự yến tiệc, vì vậy hôm nay, ngoài hoa viên, đàn đàn yến yến rực rỡ nối đuôi nhau cười nói. Xiêm y rực rỡ đủ màu sắc, nhìn từ xa không khác gì một đàn công @@.

Mà mục đích tham gia cái yến tiệc này là chỉ để nhìn ngắm được tam đại mỹ nam của Thượng Hoàng Quốc. Nếu may mắn, có khi được chàng để mắt tới thì sao? Nhiều vị tiểu thư càng nghĩ càng e thẹn, đỏ mặt vùi vào trong khăn tay (khiếp, atsm @@)

- Hoàng thượng đến_ Tiếng kêu õng ẹo của Lê công công vang lên, nhắc nhở mọi người nghiêm chỉnh ngòi vào chỗ. Chỉ lạ là phía dưới ghế ngồi của hoàng thượng, bên cạnh chỗ ngồi của vương gia lại kê thêm ba cái bàn. Chỉ bằng cái móng chân thì đám quan lại cũng nghĩ ra, chỗ đó dành cho ai.

- Dương quý phi, Lý quý phi đến_ đừng thắc mắc tại sao lại không có hoàng hậu, cũng may lúc Thường Vân xuyên qua thân thể này thì hắn chưa chọn ai làm hoàng hậu. Nghĩ đi nghĩ lại thì hắn cũng chỉ biết chửi tục một câu “Mẹ kiếp, tên heo giống!”

- Hàn vương gia đến!

- Tứ vương gia đến!

- Thừa tướng đại nhân đến!

- Tề tiểu thư, Lãnh tiểu thư, Hàn tiểu thư đến!!!!!!!!_ Lê công công hét dài một hơi rồi thở hồng hộc, quả thật là hắn dùng một hơi chín trâu hai hổ để hét dài như vậy.

Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện!