Truyền Kiếm

Chương 91: Chương 87: Đỉnh xích hỏa nguyên đồng\n





TRUYỀN KIẾM
Tác giả: Văn Mặc
------ ~~ ------
Quyển 3 : Đầm Lầy Mê Vụ
Chương 87: Đỉnh xích hỏa nguyên đồng
Dịch giả: Box đào tạo Bạch Ngọc sách
Biên tập: 123456vn
Đây là một tòa điện các khổng lồ có chu vi hơn ba mươi trượng, mái vòm cao chừng mười trượng, trong không gian rộng lớn không có quá nhiều vật phẩm nên khá trống trải. Hấp dẫn người ta nhất chính là một tòa tứ phương cổ đỉnh cao gần một trượng ở giữa gian đại điện. Phần lớn trên thân đỉnh điêu khắc các phù văn yêu thú, toàn thân đỉnh hiện lên màu hồng đỏ sẫm, tuy chưa tới gần nhưng đã cảm giác được sức nóng tỏa ra cực kỳ mãnh liệt.
“Xích hỏa nguyên đồng! Đúng là đỉnh này được chế tạo từ Xích hỏa nguyên đồng!”.
Tô Tử Tùng kinh ngạc reo lên, thị vui mừng ngắm nghía cổ đỉnh bên trong đại điện, nhưng chẳng mấy chốc trên khuôn mặt hiện ra nụ cười gượng gạo cùng với vẻ bất đắc dĩ. Bởi vì thể tích của cái cự đỉnh này làm cho bọn họ không cách nào lấy được, không gian lớn nhất của Kiếm nang nhất giai cũng chỉ có phạm vi sáu thước, trừ phi bọn hắn có kiếm nang cấp hai của cường giả Kiếm cương, nhưng tất nhiên là không thể nào có khả năng như vậy.

Đồng tử Mạc Vấn cũng hơi co lại khi nhìn qua Xích đồng cổ đỉnh, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy Kim linh có phẩm chất cao như vậy. Tinh khí mênh mông rộng lớn như đại dương làm cho hắn có cảm giác bản thân trở nên bé nhỏ, phảng phất như là con kiến hôi khi đối mặt với thứ to lớn vậy, không thể không tâm phục khẩu phục. Hắn biết rõ chất liệu của cổ đỉnh này chỉ sợ đã vượt xa cảnh giới hiện tại, bản thân còn chưa có tư cách thu nạp để tinh khí luyện thể.
Dù sao nếu để Tô Tử Tùng biết được suy nghĩ của hắn sẽ phun máu ngay lập tức. Cổ đỉnh lớn như vậy mà hoàn toàn được chế tạo bằng Xích hỏa nguyên đồng, giá trị của nó còn vượt quá cả Linh kiếm tam giai. Bởi vì tác dụng quan trọng nhất của nó là dùng để tinh luyện tài liệu cấp ba, dùng để luyện chế Linh kiếm tam giai. Muốn linh kiếm tăng cấp không đơn giản, linh tính và linh lực có thể dựa vào chủ nhân để tiến bộ. Nhưng bản thể của nó muốn tăng lên thì phải khảm nhập thêm tài liệu cao giai vào rồi luyện chế lại một lần nữa, theo đó tất cả đồng loạt cùng thăng cấp. Cho nên linh kiếm tam giai không so sánh được với cổ đỉnh, nó không có khả năng tiến giai.
“Mọi người tìm thử xem có đồ vật nào giá trị hay không?”. Tô Tử Tùng đã tỉnh táo lại, bắt đầu phân phó đâu ra đấy.
Hiển nhiên chủ nhân trước kia của gian đại điện trong lúc rút lui đã lấy đi hết tất cả. Ngoại trừ các thứ khác thì chẳng hiểu sao không mang theo đỉnh Xích hỏa nguyên đồng này. Hơn mười cái kệ bằng đá dùng để bày tài liệu trong bốn góc đại điện cũng trống trơn, phủ đầy bụi bặm.
“Thật là xa xỉ, sàn nhà và trụ cột trong gian đại điện này đều được chế tạo từ kim thạch, đáng hận là không làm sao cạy toàn bộ ra mà mang đi được.”
Mấy nàng đệ tử Băng Nguyệt Cung tắc lưỡi sợ hãi thán phục. Nếu không phải thể tích của những khối kim thạch quá lớn, e rằng các nàng đã ra tay cạy vài khối ra.
Đồ vật trong đại điện chỉ có vài món nên chỉ trong thoáng chốc mấy người đã lục soát xong. Mặc dù kết quả thu được khiến cho mọi người phải thất vọng, nhưng vẫn xen lẫn một chút hưng phấn.
Bởi vì chủ nhân cũ của đại điện này lúc đó gấp rút tháo chạy, hiển nhiên không thể đủ tâm sức vơ vét sạch sẽ vật phẩm mang theo, vì vậy sẽ bỏ sót lại một vài thứ không quá trân quý. Nơi này là chỗ luyện khí của tông môn, đương nhiên đồ vật rơi rớt lại phải là linh kim hoặc loại linh tài nào đó.
Lần này bọn họ tìm thấy được hơn hai mươi khối Linh kim, trong đó có hai mươi mốt khối cấp một và ba khối cấp hai.
Mạc Vấn quả thật được mở rộng tầm mắt! Đồng thời hắn cũng cảm thấy hiểu biết về thế giới Linh Kiếm Sư của bản thân vẫn còn quá nông cạn, bởi vì hắn không hề nhận ra một loại nào trong số những Linh kim đó. Trong thế tục, cũng chỉ có Huyền thiết mới miễn cưỡng được liệt vào hàng ngũ Linh kim nhất giai, hơn nữa còn xếp ở vị trí cuối cùng.

Tuy nhiên, toàn bộ sự chú ý của hắn đều dồn vào ba khối Linh kim cấp hai, bởi vì hiện giờ Linh kim cấp một đã hầu như không còn tác dụng gì đối với thân thể của hắn. Sau khi được Thiên lôi tẩy rửa lần thứ hai, thân thể của hắn đã bắt đầu trở nên kén chọn; Linh kim cấp một đã không thể nào thỏa mãn được nhu cầu luyện thể của hắn.
Thể tích của ba khối linh kim này cũng không lớn lắm. Khối lớn nhất to cỡ nắm tay của trẻ con, cả vật thể có màu tím sẫm, mặt ngoài được bao phủ bởi một tầng màu tía mù mịt. Khối thứ hai là một tinh thể xanh sẫm có hình dạng y như một củ ấu; khối thứ ba chỉ ngang cỡ đầu ngón tay cái, nó có màu đen nhánh, óng ánh như kim cương, nhìn không khác gì một con ngươi đen láy hút hồn của con người.
“Ta chỉ lấy ba khối này.”
Mạc Vấn thản nhiên thu luôn ba khối linh thạch cấp hai vào trong kiếm nang.
Đám nữ nhân Tô Tử Tùng thoáng cảm thấy thất vọng, nhưng chỉ trong giây lát đã trở lại bình thường. Hai mươi mốt khối Linh thạch nhất giai có giá trị chẳng kém là bao so với ba khối Linh thạch nhị giai. Hơn nữa với thực lực của mình, các nàng cũng không đủ khả năng tế luyện Linh kim nhị giai, cho dù có lấy được cũng chẳng thể sử dụng được vào đâu.
“Ở lại đây cũng chẳng để làm gì, chúng ta ra ngoài thôi.” Tô Tử Tùng lên tiếng.
Mạc Vấn liếc qua cái đỉnh bằng Xích Hỏa Nguyên Đồng trong đại điện bảo: “Chờ một chút!”
Nói xong, hắn tiến tới bên cạnh cổ đỉnh, đặt một tay lên mặt ngoài. Vô số cảm giác bỏng cháy nối tiếp nhau từ thân đỉnh truyền vào lòng bàn tay. Mạc Vấn có cảm giác bị phỏng hiếm thấy. Đây mới chỉ là chút xíu hỏa linh thoát ra từ trong chất liệu của cổ đỉnh, từ đó có thể thấy sơ qua, linh lực ẩn chứa trong bản thân nó mạnh tới mức nào.
Kiếm thức bao phủ cả cổ đỉnh, sau đó hắn thôi động kiếm nang để thu nạp. Nhưng hắn nhanh chóng hiểu ra là chuyện không thể đơn giản như vậy. Một cái đỉnh xích hỏa nguyên đồng như thế nặng đến mấy chục nghìn cân! Với kiếm thức chi lực tầng ba thì hắn không cách nào thu được!
Hít sâu một hơi, Mạc Vấn vận ra tất cả kiếm thức mà mình có, sau đó toàn lực súc tích lại. Cả đỉnh xích hỏa nguyên đồng lóe lên linh quang chui vào trong kiếm nang. Sau đó toàn thân hắn như bị hư thoát sức mạnh, tinh thần trở nên mỏi mệt cực độ.

Tô Tử Tùng cùng chư nữ ngây người ra nhìn, chúng nữ nhìn Mạc Vấn trong đại điện mà không biết nói gì cho phải. Hành động đó làm cho người ta kinh hãi, việc có được kiếm nang cấp hai thì người ta có thể chấp nhận được nhưng với sức mạnh cá nhân mà lấy được cái đỉnh xích hỏa nguyên đồng cấp ba thật sự làm người nghe kinh sợ! Để làm được cần tinh thần lực cực mạnh cơ mà? Điều này căn bản một linh kiếm sư tu vi kiếm mạch kỳ không thể làm được mới phải.
Đối với ánh mắt nhìn như thể nhìn quái vật của chư nữ, Mạc Vấn chỉ nhún vai cười nhạt bảo: "Đi thôi."
Một đoàn sáu người xuyên qua đại điện cấm chế một cách yên ổn, nhưng khi vừa ra khỏi phạm vi cấm chế thì tấm linh bài Cổ Kiếm Tông kêu tách một tiếng rồi tan thành mảnh vụn.
Mạc Vấn liếc nhìn sâu vào trong sơn mạch, ánh mắt hiện sát cơ: "Ta còn cần ở lại để quan sát chút nữa."
Cái chết của đám Liễu Diệc Nông làm hắn không thể quên được, nếu như không đòi công đạo cho bọn họ thì hắn không dám báo với đại bá, nhị bá, không thể tha thứ cho chính bản thân mình.
Tô Tử Tùng và chúng nữ không nghĩ ngợi nhiều, họ đều cho là Mạc Vấn muốn ở lại để tìm thêm cơ duyên.
"Vậy chúng ta cáo từ. Sau khi rời đầm lầy thỉnh Văn sư huynh tới Băng Nguyệt cung nước Yên một chuyến để chúng ta báo đáp cái ân hai lần cứu mạng và cái tâm bảo hộ mấy ngày qua của sư huynh." Tô Tử Tùng thành khẩn nói.
Mạc Vấn gật đầu: "Rồi hẵng nói."
Ngũ nữ cũng vô cùng dứt khoát, họ bái tạ Mạc Vấn lần cuối rồi lên đường trở về. Mộ Thanh Thanh đi ở cuối cùng, dưới cái mũ có mạng che là khuôn mặt buồn bã đẹp đẽ, nàng vẫn không thể nào tìm ra nguyên nhân mà cái khí tức kia lại quen thuộc đến vậy. Nàng phát hiện, tâm mình nguội lạnh từ nhiều năm rồi dường như vì sự xuất hiện của người này bắt đầu có dấu hiệu hồi sinh.
Mạc Vấn nhìn mãi cho đến khi chúng nữ biến mất ở đường chân trời, cuối cùng thở ra một hơi thật dài. Hắn lẩm bẩm tự nhủ: "Thanh Thanh, thật xin lỗi. Mạc Vấn đã chết rồi, nó sẽ không xen vào cuộc sống của ngươi nữa..."
Sau khi chia tay với chúng nữ Băng Nguyệt cung, Mạc Vấn tiếp tục thăm dò di tích Cổ Kiếm Tông. Hắn kiểm kê toàn bộ thu hoạch trong suốt chuyến đi từ lúc đầu tới nay, ba cái kiếm nang nhất giai siêu phẩm, bốn kiếm nang nhất giai thượng phẩm, hai thanh linh kiếm nhất giai siêu phẩm, bốn thanh linh kiếm nhất giai thượng phẩm, một trăm hai mươi gốc linh dược nhất giai siêu phẩm, sáu mươi gốc linh dược nhị giai siêu phẩm, rất nhiều linh dược không phẩm cấp. Ba khối linh kim nhị giai, một cái đỉnh xích hỏa nguyên đồng là luyện đỉnh tam giai, một tấm bí phù "Linh Vân âm sát kiếm phù" cấp Kiếm cương. Một trăm năm mươi khối linh thạch nhất giai các loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, mười khối linh thạch nhị giai. Mười mấy ngọc giản ghi chép các loại tin tức, cuối cùng là rất nhiều các loại tạp vật dùng cho cuộc sống.

Loại đồ vật được Mạc Vấn để tâm nhất chính là hơn chục miếng ngọc giản, trong những ngọc giản đó không có kiếm quyết bí truyền gì cả bởi vì các môn phái đều có những quy định nghiêm khắc không cho phép đệ tử của mình mang những cái đó ra ngoài. Hơn nửa số ngọc giản là chứa những kiếm quyết cơ bản ở mức Trúc Cơ. Nếu cứ theo đó mà tu luyện thì nhiều lắm chỉ có thể ngưng tụ được kiếm mạch mà thôi, trong thế giới trần tục thì đó cũng là những kiếm quyết khó mà gặp được, nhưng mà trong thế giới của Linh kiếm sư thì chúng chả có mấy giá trị, các môn phái đều thu được rất nhiều những loại này.
Tất nhiên là Mạc Vấn chả có hứng thú gì với mấy cái đó, điều hắn quan tâm ở đây chính là mấy miếng ngọc giản có ghi lại mấy môn tạp học và một số thông tin về kiến thức phổ thông trong thế giới Linh kiếm sư.
Trong số những ngọc giản có ghi chép những môn tạp học kia thì có một số cái nói về vài loại Linh dược cấp ba và những thông tin nói rõ về loại nguyên liệu là Linh kim , ngoài ra còn có một số phương pháp luyện kiếm và luyện đan cơ bản. Những ngọc giản chứa thông tin về kiến thức phổ thông trong thế giới Linh kiếm sư thì giống y như một cuốn cẩm nang chứa các hạng mục công việc cần làm dành cho các đệ tử của các thế gia môn phái khi mới đi ra giang hồ rèn luyện sự lịch duyệt. Nhưng mà chỉ khác là những kiến thức kia không phải là chỉ nói về cái nước Triệu nhỏ bé mà là nói về cả thế giới Linh kiếm sư chân chính.
Sau khi nhìn vào mấy cái ngọc giản đó, rốt cuộc Mạc Vấn đã có những cảm nhận sơ bộ về cái thế giới Linh kiếm sư kia. Nước Triệu của hắn là nằm ở góc tây bắc của Tử Vân tinh các, một trong một ngàn lẻ tám cái tinh các của cả đại lục Truyền Kiếm, nước Triệu nằm tại một trong những khu vực rất vắng vẻ. Tử Vân tinh các có quyền quản lý bảy mươi ba nước, nước Triệu, nước Yến và một số nước phụ cận đều là những nước nhỏ nằm ở góc xa xôi hẻo lánh. Quốc gia cầm đầu của Tử Vân tinh các là đế quốc Tử Vân, nó có diện tích lớn gấp mười mấy lần nước Triệu và đương nhiên sự phồn hoa đô hội cũng là vượt rất xa nước Triệu !
Có lẽ, nếu có cơ hội, Mạc Vấn sẽ đi hết một lượt những quốc gia này. Đọc hết những tin tức kia, tâm tình hắn có chút kích động. Lúc trước, những miêu tả của Nguyệt Ảnh tại hầm đá Thái Hồ chỉ để lại trong hắn một ấn tượng mơ hồ, giờ đây rốt cuộc cũng đã rõ ràng.
Trời đã về khuya, Mạc Vấn cầm Tử Uân đồng tinh chậm rãi hấp thụ Kim Tinh chi khí trong đó. Thể chất hắn cũng từ từ thay đổi, càng ngày càng trở nên cứng cỏi.
Từ lúc lấy được ba khối Linh Kim ở Bách luyện điện hắn bắt đầu luyện theo thứ tự là Tử Uân đồng tinh, Lam Tinh thạch, U Hoàng ngọc. Hiện tại hắn đang cầm Tử Uân đồng tinh. Linh Kim từ Nhất Giai trở xuống tất nhiên không thể so sánh với Linh Kim Nhị Giai được. Một khối Linh Kim Nhị Giai nhỏ bé cũng khiến Mạc Vấn mất khá nhiều thời gian để hấp thụ. Thân thể của hắn hiện đang xấp xỉ ở mức nhất giai thượng phẩm, nếu hấp thụ hoàn toàn ba khối Linh Kim Nhị Giai mới có thể chính thức đạt tới cấp độ Linh kiếm Nhất Giai thượng phẩm.
Ngày thứ hai, trên đường đi, Mạc Vấn bắt gặp phế tích rộng lớn của Quỳnh Lâu điện rải rác khắp núi đồi. Trên khắp các đỉnh núi đều có những ngọn bình đài khổng lồ, nơi đó có lẽ là Kiếm Đài dành cho các đệ tử Cổ Kiếm Tông tu luyện.
Mạc Vấn không thể không bị rung động bởi quy mô hoành tráng đó. Nơi ấy có thể chứa được mấy nghìn người, thật khó có thể tưởng tượng rằng Cổ Kiếm Tông đã từng huy hoàng như vậy.
Đang dạo quanh phế tích, Mạc Vấn đột nhiên cảm nhận được có một vài người đang xâm nhập vào phạm vi kiếm thức của mình.