Truyền Kiếm

Chương 338: Quyển 4 - Chương 335: Bắt Cóc




“Tâm Linh Chi Nhãn! Không tốt!”

Ở trong Kiếm phủ, Lưu Chấn Huyên chứng kiến thiếu nữ Giao tộc phun ra một hạt Linh châu về phía sau, sắc mặt đại biến. Gần như không nghĩ ngợi chút nào gã lập tức gỡ bỏ thủ đoạn che dấu Kiếm phủ, toàn lực thúc dục lướt nhanh về phía chỗ của Mạc Vấn và thiếu nữ Giao tộc đó.

Nhưng cuối cùng thì thủy mâu của thiếu nữ Giao tộc đó vẫn đâm thẳng xuống rặng san hô phía trên mặt đá ngầm.

Oanh!

Đá ngầm ở trong phạm vi mấy trăm trượng quanh đó đồng thời sụp đổ, đừng tưởng thiếu nữ nhu nhược yếu ớt đó không làm được gì, tiện tay đánh ra một kích vậy mà tuyệt đối không thua kém gì so với một kích của một Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên sơ kỳ.

Một thân ảnh từ vết nứt vỡ của phiến đá san hô vụt phóng ra, lao thẳng tới thiếu nữ Giao tộc, đúng là Mạc Vấn.

“Ồ? Ngươi là Nhân tộc?” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ Giao tộc tràn đầy vẻ kinh ngạc, dường như trong chốc lát không phản ứng kịp.

Nhưng Yêu thú Tam giai bên người nàng lại tuyệt đối không chần chừ một chút nào, nó lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, hai đầu Yêu thú trong đó liền đánh về phía Mạc Vấn.

“Đừng giết hắn, ta muốn hắn sống.” Trong mắt thiếu nữ Giao tộc loé lên một tia hưng phấn khó hiểu, giống như một đứa bé nhìn thấy món đồ chơi mới lạ vậy.

Hai con Yêu thú lao về phía trước đều là Tam giai Hạ vị, một con vừa to lại vừa tròn một cách dị thường, nhưng cái miệng khổng lồ của nó hé ra lại toàn răng nhọn lởm chởm nhìn không đáng yêu chút nào. Mà con Yêu thú bên kia thì lại hết sức nhỏ, hơi bèm bẹp như cọng rong biển nhưng thân thể lại dài đến mấy trăm trượng, cùng với trên lưng nó đầy gai xương lởm chởm như rừng khiến người ta phải khiếp sợ.

Mạc Vấn biết rõ tình thế lúc này cực kỳ nguy hiểm, căn bản không thể chần chừ, phải tốc chiến tốc thắng, nếu không một khi đại quân Yêu tộc kéo tới thì trên biển lớn rộng mênh mông này bọn hắn căn bản không thể trốn thoát. Vì vậy hắn liền thôi động Sát Lục Kiếm Nguyên tới mức tận cùng, dùng thân hoá kiếm trực tiếp đâm vào trong miệng con Yêu thú tròn vo kia.

Sát Lục Kiếm Ý đã đạt tới cảnh giới Viên Mãn đồng thời bộc phát, trong khoảnh khắc một đạo kiếm quang màu đỏ tím lập tức xuyên thủng thân thể của con Yêu thú đó. Sau đó lực công kích vẫn không hề suy giảm mà tiếp tục lao về phía thiếu nữ Giao tộc.

Thiếu nữ Giao tộc dường như không nghĩ tới kẻ địch lại cường hãn như vậy, khoé miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên một tia kinh ngạc. Mà hai con Yêu thú Tam giai Trung vị bên cạnh nàng cũng đã hành động, cái miệng khổng lồ lập tức mở rộng phun ra một đạo Yêu Nguyên, cùng kiếm quang trùng trùng điệp điệp do Mạc Vấn biến thành trực tiếp oanh nổ tại chỗ.

Con Yêu thú Tam giai Hạ vị hình dáng giống cọng rong biển kia không may bị dính công kích đầu tiên, trực tiếp bị dòng nước cuồng bạo cuốn bay ra ngoài khóc thét lên. Mà thiếu nữ Giao tộc đứng sau đám Yêu thú cấp thấp kia lại càng thảm hơn, cả bọn trông như đám lục bình cũng bị cuốn phăng đi. Tất cả mọi thứ trong phạm vi vài dặm đều bị quét ngang không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Bị hai con Yêu thú Tam giai Trung vị công kích, Mạc Vấn cũng không chịu nổi, thân thể lập tức bị đẩy lùi ra xa đến mấy trăm trượng, trực tiếp rơi vào một hố sâu dưới đáy biển, quần áo toàn thân vỡ vụn, thất khiếu chảy máu. Nếu không phải kiếm thể của hắn đã đạt tới cấp độ Tam giai Hạ phẩm thì chỉ sợ đã bị lực phản chấn ép thành một đám huyết nhục nhầy nhụa rồi.

Kiểm tra thân thể một lát, xác định là chỉ bị chấn thương nhẹ, Mạc Vấn liền nhảy ra khỏi hố sâu, vung tay chém xuống một đạo kiếm quang màu tím sậm, một con Yêu thú Tam giai Trung vị ở giữa lập tức bị chém vỡ tung thành nhiều mảnh, huyết nhục bay tứ tung. Con Yêu thú còn lại gầm lên một tiếng sau đó lùi lại mấy trăm trượng.

“Sát Lục Kiếm Ý!” Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ Giao tộc cuối cùng cũng thay đổi, lập tức điểu khiển thú cưỡi bên dưới thối lui về phía sau, dường như nàng muốn bỏ chạy.

Nhưng đời nào Mạc Vấn lại để cho nàng ta chạy thoát, hắn liền toàn lực vận chuyển Diệt Sát Ngưng Đan Quyết, khí Sát Lục chen chúc hướng về phía mắt trái của hắn, chỉ một lát sau đạo Sát Lục Kiếm Nguyên khô cạn kia đã đầy đặn trở lại.

Kiếm thứ ba!

Kiếm quang màu tím xé rách đáy biển sâu đen kịt, phóng về phía thiếu nữ Giao Tộc.

Ngang ――

Một tiếng thú hống vang lên, con Yêu thú Tam giai Trung vị còn lại không bị thương liền nhảy lên phía trước, trực tiếp dùng thân thể của mình ngạnh tiếp một kiếm này của Mạc Vấn. Huyết nhục con Yêu thú lập tức bay tứ tung, Sát Lục kiếm quang trực tiếp chém lên người nó tạo ra một lỗ hổng dài cả mười trượng, máu tươi không ngừng tuôn ra, nhuộm hồng cả một vùng biển phạm vi mấy trăm trượng.

Mạc Vấn hừ lạnh một tiếng, Thiên Huyễn Kiếm Dực lập tức xuất hiện sau lưng, ánh sáng màu xanh chớp động, trực tiếp phát động Thanh Quang Kiếm Độn!

Âm thanh cuồng bạo đáng sợ từ dưới đáy biển bộc phát lên, hai con Yêu thú Tam giai Trung vị kia căn bản không phản ứng kịp, liền bị Mạc Vấn hóa thành một đạo lưu tinh màu xanh phóng vượt qua. Vì đang ở dưới đáy biển sâu nên Thanh Quang Kiếm Độn bị áp chế rất lớn, tốc độ chỉ phát huy được bảy thành nhưng cũng đã vượt qua tứ thuấn rồi, đủ để cho Mạc Vấn xuất hiện trước mặt thiếu nữ Giao tộc kia.

“A! Ngươi...”

Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ Giao tộc kia đại biến, trong mắt nàng tràn ngập vẻ kinh hãi nhìn gã Nhân tộc thần bí đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.

Mạc Vấn lúc này đã giơ một cánh tay lên, bên cánh phải Thiên Huyễn Kiếm Dực đột nhiên sụp đổ, sau đó hợp lại thành một thanh đại kiếm, chém tới đầu của thiếu nữ Giao tộc kia.

“Mạc huynh không thể!”

Một tiếng la hét truyền đến, Tinh Quang sương mù lập tức hiện ra, cả thiếu nữ Giao tộc lẫn con Bức Long Thú dưới chân đều bị một làn Tinh Quang bao phủ đột nhiên biến mất. Thiên Huyễn Kiếm Dực của Mạc Vấn liền chém vào hư không.

Ở bên ngoài mấy ngàn trượng, Lưu Chấn Huyên đang đứng trên Kiếm phủ, hai tay đang kiệt lực căng một mảnh cấm trận Tinh Quang, thiếu nữ Giao tộc lúc này đột nhiên lại xuất hiện ở đó, tuy nhiên nàng ta cùng con thú cưỡi Bức Long Thú đã bị nhốt tách ra.

“May quá chưa có tới muộn.” Trên mặt Lưu Chấn Huyên lộ ra vẻ nghĩ mà sợ, gã nói với Mạc Vấn: “Mạc huynh, không thể giết nàng ta được, nàng ta chính là huyết mạch hoàng tộc của Giao tộc, nếu chúng ta giết nàng thì dù có chạy tới chân trời góc bể cũng không thoát khỏi sự đuổi giết của Giao tộc đâu.”

Mạc Vấn nhíu mày, thu Thiên Huyễn Kiếm Dực lại.

Lưu Chấn Huyên thấy vậy mới khẽ thở ra một hơi: “Chúng ta phải chạy khỏi đây mau, đây không phải là nơi có thể ở lại lâu đâu.”

Ngay sau đó gã quay về phía thiếu nữ Giao tộc kia nói: “Tiểu cô nương, hãy thu Linh thú của ngươi lại đi, sau đó giao bổn mạng Giao châu ra đây, bằng không thì ta cũng không thể đảm bảo người huynh đệ kia của ta sẽ làm gì đâu.”

Thiếu nữ Giao tộc bị Lưu Chấn Huyên uy hiếp hơi kinh hoảng, hung hăng trừng mắt liếc nhìn gã một cái, nhưng sau đó nàng vẫn phun từ trong miệng ra một viên Linh châu. Tiếp đó nàng lại đánh về phía Con Bức Long thú kia một trảo, một đạo linh quang liền bắn ra, con Bức Long thú thân thể cao lớn kia nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng chui hoàn toàn vào trong Linh châu. Thiếu nữ Giao tộc cầm Linh châu trên tay vẻ mặt hiện lên một chút do dự không cam lòng.

Mạc Vấn lập tức hừ lạnh một tiếng, Sát Lục Kiếm Ý liền mãnh liệt phóng ra làm cho thiếu nữ Giao tộc run rẩy, sắc mặt tái nhợt vội vàng ném Linh châu trong tay ra ngoài.

Lưu Chấn Huyên cũng không có trực tiếp dùng tay đón lấy mà hai tay lại nhanh chóng tránh né, sau đó liên tục kết xuất từng đạo Kiếm ấn đánh vào trên Linh châu. Hào quang của Linh châu nhanh chóng bị tiêu diệt cuối cùng hoàn toàn ảm đạm, lúc này Lưu Chấn Huyên mới dám bắt Linh châu vào trong tay.

Đúng lúc này, một cỗ yêu khí kinh thiên đáng sợ từ dưới biển sâu liền bộc phát ra.

Sắc mặt Lưu Chấn Huyên đại biến, lập tức hét to: “Đi, lập tức rời khỏi đây.”

Hai đạo độn quang liền nhập vào trong Kiếm phủ, Lưu Chấn Huyên lập tức thôi động Kiếm phủ linh kim đến mức tận cùng, nhanh chóng bỏ chạy về hướng ngược lại.

Ở nơi bọn hắn vừa rời đi không lâu, dưới đáy biển sâu đột nhiên xuất hiện một vết nứt không gian, một nữ tử tóc xanh trông khá diêm dúa lẳng lơ đi từ trong đó ra.

Nhìn thoáng qua chiến trường bừa bãi dưới đáy biển, đôi mi thanh tú của nữ tử tóc xanh kia hơi cau lại, ba con Yêu thú hình thể to lớn liền đi lại gần nữ tử đó ô ô gào thét, đúng là ba con Yêu thú Tam giai may mắn sống sót ở bên cạnh thiếu nữ Giao tộc kia.

Sau một lát, sát khí trong mắt nữ tử tóc xanh kia đột nhiên đại thịnh nói: “Đáng chết, ngay cả chủ nhân cũng không thể bảo vệ được thì các ngươi còn dùng để làm gì nữa.”

Một cỗ sóng tinh thần quỷ dị lan truyền ra làm cho ba con Yêu thú kia lập tức bạo liệt.