Truyền Kiếm

Chương 275: Chương 271: Phá trận





Chỉ trong nháy mắt khi Khôi Lỗi thú bước vào phạm vi tòa bình đài, hai mắt của cả chín con Khôi Lỗi hình người đều bắn ra một chùm xích mang làm cho tòa bình đài bị bao phủ bởi một màn ánh sáng đỏ chói mắt và nóng bỏng khủng khiếp, dường như muốn biến cả vùng không gian này thành một động dung nham vậy. Toàn bộ thí luyện giả Kiếm Mạch kỳ đều không thể ngăn cản được nhiệt lực lớn như thế nên rối rít cùng lui lại phía sau, một mực thối lui ra ngoài hơn trăm trượng mới cảm thấy tình hình trở nên tốt đẹp hơn, khó khăn lắm mới có thể chống đỡ được với cơn sóng nhiệt.
Mạc Vấn không thối lui, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm lên trên bình đài. Trong mắt hắn cái tia sáng đỏ cháy bỏng kia chỉ là chín đạo kiếm quang đỏ rực đan xen vào nhau, phong tỏa chặt chẽ từng tấc không gian mà thôi. Gần như ngay lập tức con Khôi Lỗi thú mà Dạ Tiểu Huyền phóng lên bị chém nát và biến dạng do sức nóng khủng khiếp kia.
Ánh sáng màu đỏ lóe lên, ngay khi rất nhiều thí luyện giả được chứng kiến cảnh tượng đó thì bọn họ đều dồn dập hít vào một hơi. Rõ ràng là một con Khôi Lỗi thú Nhất giai Thượng phẩm thế nhưng mới đối mặt một cái mà đã bị chém vụn rồi, hơn nữa nhìn vết tích bị đốt cháy trên thân nó lại càng thê thảm vô cùng.
Bình đài đen kịt lại bỗng nhiên dâng lên một tầng hỏa diễm, chín con Khôi Lỗi hình người bên trong ngọn lửa hoàn toàn không bị hao tổn chút nào. Chỉ có phần tàn thi của con Khôi Lỗi thú kia bị đốt cháy hoàn toàn, tan ra dung nhập thành một bộ phận của bình đài.
"Tê ―― "
Mọi người lại hít sâu một hơi, ngọn lửa này đủ để làm cho bất kì một tên Linh Kiếm sư nào cảnh giới dưới Kiếm Cương hóa thành tro bụi trong nháy mắt.
Mạc Vấn thoáng chốc trở nên trầm mặc, đột nhiên hắn nâng tay bắn ra một đạo kiếm khí Canh Tân Hỗn Kim. Đạo kiếm khí này có thể so với Kiếm Cương Đại Viên Mãn đỉnh phong, một đạo kiếm khí trắng hồng nối đuôi nhau bắn thẳng về phía Khôi Lỗi hình người.
Chỉ có điều đạo kiếm khí này vừa mới đến gần thì xung quanh bình đài ngay lập tức dâng lên một màn sáng màu đỏ, cản lại toàn bộ kiếm khí của Mạc Vấn.
"Vô dụng, tòa Kiếm đài này có bố trí cấm chế phòng ngự, tất cả các công kích ở bên ngoài đều sẽ kích động cấm chế. Các bậc tiền bối của Thiên Cơ Kiếm Tông chúng ta đã từng dùng Kiếm phù Tam giai để thử qua nhưng cũng đều không có tác dụng gì hết. Chỉ có tiến vào phạm vi bên trong bình đài thì công kích mới có hiệu quả." Dạ Tiểu Huyền nói.

"Là chuẩn bị nhường cho ta đi vào trong phá trận chứ gì?" Mạc Vấn nhìn nàng nói.
Dạ Tiểu Huyền sắc mặt đỏ lên: "Muốn phá trận thì nhất định phải tiến vào bên trong kiếm trận rồi trực tiếp đánh bại Khôi Lỗi hình người. Nhưng mà uy lực kiếm trận của Khôi Lỗi hình người quá mạnh mẽ, cho dù là Linh Kiếm sư cấp độ Kiếm Cương hậu kỳ cũng khó mà sống được một lúc. Chỉ có ngài thực lực vượt xa Kiếm Cương hậu kỳ thì mới có thể chống cự được một thời gian ngắn ở bên trong rồi tìm thời cơ phá hủy Khôi Lỗi hình người mà thôi."
"Lực phòng ngự của chúng nó như thế nào?" Mạc Vấn nhìn chằm chằm vào chín con Khôi Lỗi trên Kiếm đài, hỏi lại.
Dạ Tiểu Huyền đầu tiên sửng sốt, nhưng ngay sau đó nhận ra vậy là Mạc Vấn đã chấp nhận rồi, lập tức cực kỳ mừng rỡ: "Phòng ngự của bọn nó rất mạnh, chỉ có công kích cấp độ Kiếm Cương Viên Mãn mới có thể đánh bại hộ giáp trên người chúng. Nhưng cũng chỉ là đánh bại mà thôi, còn muốn phá huỷ hoàn toàn hạch tâm của chúng thì nhất định phải là công kích cấp độ Kiếm Nguyên."
Mạc Vấn nhìn chằm chằm vào chín con Khôi Lỗi hình người trên Kiếm đài trầm mặc một lúc lâu, sau đó hắn mở miệng nói: "Có Kiếm phù Tam giai không?"
"Có!" Dạ Tiểu Huyền cuống quít lấy ra hai quả Kiếm phù, lập tức một cỗ linh khí thuộc tính Thủy đáng sợ ầm ầm tỏa ra.
Đây là hai quả Kiếm phù Tam giai thuộc tính Thủy, bên trong đều niêm phong một đạo Kiếm Nguyên Thủy hành. Khôi Lỗi hình người sử dụng linh lực Hỏa hành, Thủy hành lại vừa vặn khắc chế Hỏa hành, chắc hẳn là do Thiên Cơ Kiếm Tông có lòng chuẩn bị sẵn rồi đây, Mạc Vấn liền thò tay ra nhận lấy.
"Chúng ta có dựa vào hình dáng bên ngoài của Khôi Lỗi hình người nghiên cứu qua một chút. Hạch tâm của bọn chúng có khả năng là ở hai vị trí, hoặc là ở đầu, hoặc là ở giữa lồng ngực. Để cho chắc ăn thì chúng ta chuẩn bị hẳn hai quả Kiếm phù." Dạ Tiểu Huyền nói.

"Đúng rồi, còn có một vật nữa."
Dạ Tiểu Huyền vỗ đầu một cái, lại từ trong kiếm nang lấy ra một cái áo choàng màu trắng như tuyết, từng luồng Thủy linh khí cực lạnh ầm ầm tuôn ra.
"Đây là Tuyết Linh Phi Phong, Thiên Cơ Kiếm Tông chúng ta đặc ý luyện chế, có thể miễn dịch hoàn toàn hỏa lực cấp độ dưới Kiếm Nguyên cảnh. Mặc nó vào thì người không còn sợ hỏa diễm của Khôi Lỗi hình người nữa."
Tất nhiên là Mạc Vấn không từ chối, nhận lấy rồi choàng luôn lên người mình. Thời điểm mà Khôi Lỗi hình người công kích tỏa ra sức nóng khá là phiền toái, tuy không thể làm cho hắn chết cháy được nhưng chắc chắn cũng sẽ khiến cho hắn cực kỳ chật vật.
"Mạc sư thúc." Mộ Dung Hinh lo lắng hô một tiếng.
Mạc Vấn nhìn nàng gật gật đầu: "Ta đã có chủ ý của mình."
Nhìn thoáng qua Kiếm đài, chân Mạc Vấn bỗng nhiên tăng tốc hóa thành một đạo tàn ảnh lao đến phía đài cao. Toàn bộ thí luyện giả lúc này đều như ngừng thở.
Trong nháy mắt khi Mạc Vấn tiến vào phạm vi bình đài thì ngay lập tức chín con Khôi Lỗi hình người cũng cùng kích hoạt một lúc rồi lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai xuất kiếm. Ánh sáng đỏ nóng rực lại bao phủ từng tấc không gian trên bình đài.

Mạc Vấn rất nhanh đã suy tính quỹ tích của chín đạo kiếm quang trong đầu, chỉ trong thoáng chốc hắn đã nhìn ra được một chút sơ hở cực kỳ nhỏ bên trong tòa Cửu Cung kiếm trận kia. Thân thể hắn giống như con cá lội từ kẽ hở kia đi qua. Kiếm quang nóng rực lướt nhẹ qua áo choàng nhưng không thể chạm được đến người Mạc Vấn, cùng lúc ấy chân hắn cũng đã đặt được lên trên Kiếm đài rồi.
Nhưng rõ ràng là hắn đã đánh giá thấp những con Khôi Lỗi hình người đang nắm giữ kiếm trận này, hầu như ngay lập tức đám Khôi Lỗi kia biến ảo trận hình chặn khu trung tâm lại, bất kể theo hướng nào đi nữa thì cũng phải đối mặt với ba con Kiếm Khôi hình người.
Kiếm quang đỏ thẫm xuất hiện!
Tinh thần của Mạc Vấn lại được tập trung đến mức tận cùng. Vào thời khắc này rốt cục đạo lý lĩnh ngộ được từ chiến đấu cuối cùng cũng phát huy tác dụng, để cho hắn tránh thoát được một đòn này, tìm được con đường sống trong cái chết. Nhưng ngay sau đó trận thế của đám Khôi Lỗi hình người lại bắt đầu biến hóa theo.
"Tại sao lại như vậy được? Tất cả thông tin trước kia đều không nói là Khôi Lỗi hình người có thể tự động biến đổi trận hình!" Dạ Tiểu Huyền máu dồn lên mặt đỏ bừng bừng.
"Đáng chết! Các ngươi hại chết Tiểu sư thúc rồi!" Tô Yến lập tức gào to.
Sắc mặt của đám người Mộ Dung Hinh cũng cực kỳ khó coi, ai cũng có thể thấy được Mạc Vấn đang tràn đầy nguy hiểm, bị đám Khôi Lỗi dồn ép đến tận cùng!
Trong tâm Mạc Vấn cũng cực kỳ nặng nề, những con Khôi Lỗi hình người này dường như thật sự có sinh mạng và trí óc bình thường vậy. Hơn nữa chúng còn có thể phối hợp được với nhau từng chút một dồn ép mình đến một góc của Kiếm đài. Cứ tiếp tục như vậy thì đến một lúc nào đó hoàn toàn không thể né tránh được nữa.
Nhìn thấy ba con Kiếm Khôi hình người áp sát lại, hai mắt Mạc vấn nhíu lại rồi đưa ra quyết định. Nhân lúc chúng xuất kiếm, Mạc Vấn bỗng thò tay ném ra một quả Kiếm phù Tam giai.

Một đạo Kiếm Nguyên Thủy hành dường như biến thành Cửu Thiên Ngân Hà, kiếm quang đỏ rực kia hoàn toàn không thể ngăn chặn nổi, ngay lập tức xuyên thủng đầu một con Khôi Lỗi hình người đứng phía trước.
Động tác của con Khôi Lỗi hình người kia chợt cứng lại, cả phần đầu của nó gần như hoàn toàn bị đập cho nát vụn, miệng vết thương lộ ra cấu trúc luyện khí vô cùng tinh vi tỉ mỉ. Mạc Vấn nhân lúc sơ hở của con Khôi Lỗi này liền di chuyển vọt qua người nó. Con Khôi Lỗi thủ lĩnh đứng phía sau nó cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt Mạc Vấn.
Phán đoán sau khi phá nát đầu con Khôi Lỗi kia thì chỗ yếu hại của chúng nó không phải ở đầu, bởi vì con Khôi Lỗi kia cũng không hoàn toàn ngừng lại toàn bộ hành động mà chỉ bị trì trệ lại một chút thôi. Bởi thế nên Mạc Vấn tiếp tục ném nốt quả Kiếm phù thứ hai vào giữa ngực con Khôi Lỗi hình người.
Không một chút trì hoãn, con Khôi Lỗi thủ lĩnh căn bản là hoàn toàn không thể ngăn cản công kích cấp độ Kiếm Nguyên. Ngực nó bị xuyên thủng to như một cái hố lớn, một lượng lớn vật liệu luyện khí bắn ra tung tóe cùng ánh sáng chớp động. Động tác của nó lập tức dừng lại kéo theo tất cả đám Khôi Lỗi còn lại cũng trở nên bất động.
Chứng kiến một màn như vậy, không chỉ Mạc Vấn mà cả đông đảo đám thí luyện giả đứng phía xa cũng chợt thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cuối cùng thì cũng phá được rồi.
Nhưng không cao hứng được bao lâu, vẻ mặt đám người Dạ Tiểu Huyền, Mộ Dung Hinh đều cùng biến đổi.
"Cẩn thận!"
Mạc Vấn cảm thấy một cỗ sóng nhiệt nóng khủng khiếp đánh úp lại phía sau lưng, Kiếm Khôi hình người tưởng như đã bị hủy diệt bỗng hư hư thực thực nâng lên cây đại kiếm, một lần nữa khởi động kiếm trận! Kiếm trận lại tiếp tục vận chuyển! Đúng lúc tâm thần hắn đang buông lỏng, muốn bổ khuyết lại cũng đã không còn kịp nữa rồi.