Truyền Kiếm

Chương 265: Chương 261: Chuyển Thế Thoát Thai Quyết (Hạ)





Sau nửa khắc đồng hồ, Mạc Vấn thu hồi linh thức lui, hai mắt lại hiện lên một tia kinh dị.
Ở trong cái ngọc giản này có ghi lại trọn vẹn một môn Kiếm Quyết kỳ lạ, tên là Hóa Huyết Kiếm Quyết. Không phải thu linh khí trong trời đất để tu luyện, mà là lấy lực lượng tánh mạng trong máu huyết để tu luyện Kiếm Quyết! Tu luyện ra kiếm khí được gọi là Hóa Huyết kiếm khí, cuối cùng cô đọng Hóa Huyết Kiếm Cương, Hóa Huyết Kiếm Nguyên. Từ cấp độ Dưỡng Kiếm cho đến cảnh giới Kiếm Nguyên đều có tâm pháp kỹ càng, thậm chí Kiếm Thai cảnh cũng có giảng giải một ít, chỉ là có chút không hoàn thiện.
Mạc Vấn đã có thể khẳng định, đây chính là cái kiếm quyết mà thiếu niên tóc đỏ tu luyện! Bộ Kiếm Quyết huyết tinh này không biết do bản thân hắn sáng chế ra hay là lấy của người khác, dù sao sự tà dị của bộ Kiếm Quyết này đều nổi hơn tất cả những loại kiếm quyết mà Mạc Vấn gặp từ trước đến nay.
Mà trong cái ngọc giản này không chỉ có một bộ Hóa Huyết Kiếm Quyết, mà còn có ghi lại một loại bí thuật càng thêm quỷ dị, tên là Chuyển Thế Thoát Thai Quyết. Pháp quyết dùng thân thể huyết nhục của bản thân làm lô đỉnh thai nghén ra một Huyết Thai, cái Huyết Thai này ngoại trừ kế thừa tu vi bản thể còn có thể sở hữu tất cả thiên phú tư chất, chẳng khác gì là một lần nữa lấy lại tính mạng lần thứ hai! Thiếu niên tóc đỏ cũng chính bởi vì dùng bí pháp này mà tránh thoát Thiên Đạo Luân Hồi, từ hơn một ngàn năm trước độ kiếp thất bại về sau ẩn nhẫn sống tạm đến nay, có thể là bản nguyên bị tổn thương nghiêm trọng dưới thiên kiếp. Với Huyết Nguyên của bản thân không thể cho ra Huyết Thai trọn vẹn, cho nên gã mới phải ở mãi chốn này, cứ ba mươi năm lừa gạt một đám thí luyện giả xâm nhập. Gã tỉ mỉ kiến tạo mê cung, thôn phệ căn cốt tư chất thượng giai của thí luyện giả làm Huyết Nguyên, thai nghén Huyết Thai. Vốn gã gần được, gần thành, gần hoàn hảo rồi, chỉ cần lại cắn nuốt đám người thí luyện giả Mộc Thanh Sơn chuyển hóa thành Huyết Nguyên thì Huyết Thai liền có thể hoàn toàn trọn vẹn, không biết từ đâu nhảy ra Mạc Vấn phá hủy hy vọng trùng sinh của gã.
Mạc Vấn nhìn thấy bộ bí thuật này, trong tâm run sợ. Bộ bí thuật này làm cho hắn thêm một hi vọng tu luyện lại một lần nữa! Đan điền của hắn đã bị vỡ nát, thủy chung tìm không thấy phương pháp phục hồi như cũ, mà bộ Chuyển Thế Thoát Thai Quyết này lại vạch ra cho hắn một con đường khác! Sao lại không làm cho hắn kích động cơ chứ?
Thân thể này đã không cách nào tu luyện, vậy thì bỏ đi khối huyết nhục này, một lần nữa thai nghén ra thân thể mới!

Nhưng Mạc Vấn nhanh chóng tỉnh táo lại, cái Chuyển Thế Thoát Thai Quyết này có lợi cũng có hại, một khi hắn lựa chọn loại phương pháp này không khác gì phải tu luyện lại từ đầu. Quá trình tu luyện vất vả lắm mới tới được kiếm thể cấp độ Nhị giai Trung phẩm, Nguyên Đan cấp độ Nguyên lực nên nếu phải từ bỏ làm cho hắn không nguyện ý.
Trầm tư thật lâu, Mạc Vấn vẫn chưa quyết định được, kiếm thể và Nguyên Đan hiện thời chính là hai đại chiến lực giúp hắn một đường chém giết ở Tử Vân đế quốc, tuyệt đối không thể vứt bỏ.
Không cách nào giải quyết vấn đề này, liền chỉ có thể tiếp tục nghiên cứu Chuyển Thế Thoát Thai Quyết. Một lần nữa Mạc Vấn đưa kiếm thức thăm dò vào ngọc giản, cẩn thận nghiên cứu bộ Chuyển Thế Thoát Thai Quyết.
Không lâu sau, Mạc Vấn phát hiện một mấu chốt thi triển của bí thuật, đó chính là tính mạng bổn nguyên! Hoặc gọi là Mệnh Nguyên! Thiếu niên tóc đỏ sáng tạo Chuyển Thế Thoát Thai Quyết, ước nguyện ban đầu hẳn là lúc thọ nguyên của bản thân sắp hết, một lần nữa thai nghén Huyết Thai, bắt đầu tu luyện thế thân thứ hai, mục đích là lừa gạt Thiên Đạo. Kết quả độ kiếp thất bại chỉ có thể vội vàng thi triển, mà thiên kiếp diệt sạch hết thảy, độ kiếp thất bại còn có thể có cái kết cục gì tốt? Đoán chừng bản thể cũng trọng thương không thể chữa trị được, bản nguyên cực độ suy yếu, do đó mới làm cho dinh dưỡng đưa đến Huyết Thai không đầy đủ.
Nếu như suy luận này là đúng thì chỉ cần bản nguyên của người làm phép đủ cường có phải là có thể thai nghén Huyết Thai vô hạn định hay không? Giờ đây, Mạc Vấn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, khí huyết vào thời kỳ mạnh nhất, hơn nữa kiếm thể của hắn đặc dị, khí huyết hơn xa Linh Kiếm Sư bình thường, hơn nữa hắn lại tu luyện Mệnh Nguyên, ngưng tụ được Nguyên Đan, hao tổn thọ nguyên có thể hấp thu lôi lực để khôi phục. Nếu như hắn lấy một nửa hoặc đại bộ phận bản nguyên liệu có thể thai nghén ra Huyết Thai này không?

Càng nghĩ hắn càng cảm thấy ý tưởng này có nhiều khả năng thực hiện được. Tâm Mạc Vấn cũng nhẹ nhõm đi, chỉ cần thi triển Chuyển Thế Thoát Thai Quyết một lần thì không phải không làm được.
Hiện giờ Mạc Vấn không vội vàng, thai nghén Huyết Thai ít nhất phải chờ sau khi hắn rời khỏi Ảo Cảnh. Hơn nữa Mệnh Nguyên của hắn cũng chưa hoàn toàn khôi phục, Mệnh Nguyên bị tổn thất nghiêm trọng, những việc này đều cần chuẩn bị cho tốt mới có thể bắt đầu. Còn có thi triển được bí thuật hay không, bản thể của hắn hẳn sẽ suy yếu trong thời gian tương đối dài, mà thân thể thứ hai cũng không có lực tự bảo vệ, cần có thời gian để phát triển, những vấn đề này đều cần cân nhắc.
Có cách giải quyết vấn đề đan điền, vốn vì cái chết của Tịch Vân nên Mạc Vấn đang cực kỳ đau buồn cũng được giải tỏa phần nào. Hắn gọi Địa Long Thú tiếp tục lên đường...
Trong một hạp cốc cực lớn, khuôn mặt Mộ Dung Hinh tràn đầy vẻ lo lắng, bên cạnh nàng là Thạch Trung Thiên, Túc Bích, La Lưu Băng và mấy vị đệ tử hạch tâm của Thiên Trì Kiếm Tông ngồi quanh một vòng, vẻ mặt ai cũng nghiêm trọng. Bây giờ là ngày thứ mười lăm mọi người tiến vào Ảo Cảnh rồi, Mạc Thu vẫn không có chút tin tức. Mười ngày trước các thí luyện giả Thiên Trì Kiếm Tông đã tập kết với nhau, chín phần đã tụ họp an toàn, còn một phần còn lại không cần nghĩ cũng biết là dữ nhiều lành ít. Nhưng thật bất ngờ trong nhóm này có cả Mạc Thu! Nếu bảo Mạc Vấn gặp phải bất trắc? Bọn họ là người không tin đầu tiên. Những trận đánh trên Luận Kiếm Đại Hội vẫn còn rõ mồn một trước mắt, trừ phi gặp phải yêu thú cấp ba mới có thể uy hiếp đến tính mạng Mạc Thu. Mà loại yêu thú cấp ba ở trong toàn bộ Ảo Cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay, phạm vi hoạt động của chúng trong bản đồ Ảo Cảnh cũng có đánh dấu, đều là là những nơi được đánh dấu tuyệt địa màu đỏ tươi, trừ phi bị truyền tống thẳng đến chỗ đó, nếu không là người nào cũng né qua chỗ đó. Người bị truyền tống thẳng đến nơi tuyệt địa này thì xác suất gần như bằng không. Tử Vân Linh Chủ sẽ không tà ác, đùa dai như vậy. Nếu thế chỉ có một khả năng, chính là truyền tống khoảng cách quá xa rồi, xa đến mười lăm ngày cũng chưa thể bay tới tụ hợp cùng bọn họ!
"Chẳng biết Ảo Cảnh đến cùng truyền tống Tiểu sư thúc đi đâu rồi? Sẽ không thật sự gặp phải bất trắc gì chứ?" Lưu Vũ lo lắng hỏi.

"Tiểu Thất! Ngậm cái miệng mỏ quạ của ngươi lại!" Tô Yến giận dữ mắng mỏ.
Lưu Vũ rụt rụt cổ, không dám lên tiếng nữa.
"Ai, thực đúng vậy, vậy mà ai cũng quên trao đổi kiếm phù truyền tin với Tiểu sư thúc, nếu không cũng có thể liên hệ được một chút." Tô Yến than thở.
Sắc mặt đám người Túc Bích cũng cực kỳ không tốt, ai cũng thật không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy. Bọn họ bị truyền tống, theo lý thuyết thì sai lệch không quá một nghìn dặm, nhưng loại xác suất này là thông thường nên cũng chỉ có thể nói vận khí quá nát.
"Chúng ta làm sao bây giờ? Còn phải chờ nữa chăng? Ba tháng thí luyện đã qua một phần sáu rồi." Túc Bích lo lắng hỏi.
Mười lăm ngày qua, bọn họ đều chỉ hoạt động tại Đoạn Thiên hạp cốc, đây là một nơi chỉ có mức nguy hiểm cấp ba, chốn này trừ một vài linh dược Nhất Nhị giai và một ít yêu đan cấp thấp ra thì cơ bản chẳng có thu hoạch gì khả dĩ.

"Những thí luyện giả phụ thuộc khác đều không kiên nhẫn được nữa rồi, nếu như còn không có câu trả lời thuyết phục, bọn họ sẽ chủ động bỏ đi."
Tô Yến hừ một tiếng: "Đi thì đi, chúng ta mới không thèm bọn họ."
"Ngũ sư muội, không thể nói như vậy, yêu thú hoành hành ở trong Ảo Cảnh, nhân số càng ít càng nguy hiểm, chỉ có liên hợp cùng đi với nhau mới đảm bảo an toàn được." Túc Bích nói.
"Ngày mai rời Đoạn Thiên hạp cốc, tiến về Thiên Ma Sơn Mạch." Cuối cùng Mộ Dung Hinh cũng phải quyết đoán.